KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 823

Bạch Ly Nhược cúi đầu nhìn mình vết máu dữ tợn trên ngực mình, cái

này không cần phải bắt mạch mới xác định được chứ?

"Ta là người mù, cho nên xem bệnh cũng chỉ có thể dựa vào chẩn

mạch!" Thiếu niên nhàn nhạt mà cười, như bông tuyết xinh đẹp, thoáng như
một đêm gió xuân, cây lê hoa nở.

Hắn giơ tay đốt tất cả ngọn đèn dầu trong động, tầm mắt Bạch Ly

Nhược nhất thời sáng tỏ, nơi này hình dạng hồ lô, bên cạnh có nhiều cửa
động, có tiếng nước chảy, êm tai dễ nghe, nghĩ lại, nơi này hẳn là mặt sau
của thác nước.

"Một mình ngươi ở nơi này sao? Đã bao lâu rồi?" Bạch Ly Nhược nhìn

xung quanh, nhìn hắn đi vào một cái cửa động, liền đuổi theo.

"Một mình ta ở nơi này hai mươi năm rồi." Thiếu niên nhàn nhạt, chân

bước rất nhanh rẽ vào hai lần động tràn đầy thảo dược.

"Nơi này thảo dược đều là kỳ dược trị ngoại thương, ngươi tùy tiện

nghiền nát nó rồi thoa lên trên vết thương, còn có màu đỏ trong bình sứ, là
trị liệu nội thương, ngươi uống ba viên, nửa tháng sau nhất định sẽ có hiệu
quả!" Thiếu niên vuốt ve lông Xèo Xèo, thản nhiên nói "Quẹo trái là một
thạch động có một chút ấm, ngươi tạm thời ở tại đó, ta mang Xèo Xèo đi trị
thương trước, ngươi nghỉ ngơi một chút rồi tới tìm ta."

Bạch Ly Nhược gật đầu, lại đột nhiên nhớ tới hắn là người mù, chỉ có

thể nhàn nhạt lên tiếng "Cám ơn ngươi!"

"Không cần cám ơn, ta tên là Minh Nguyệt, nơi này rất an toàn, ngươi

có thể dưỡng thương!" Minh nguyệt bình tĩnh, ánh mắt không nhìn thấy rơi
vào trên người Bạch Ly Nhược, hai mắt trong suốt, một chút cũng không
nghĩ là người mù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.