KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 970

mê nói, "Thời gian của Đại nhi còn dài, hắn về sau cũng sẽ gặp một cô
nương sinh tử tương hứa, nhưng ta đã không còn bao nhiêu thời gian sống
tốt rồi."

"Cổ độc, vẫn không thể giải sao?" Bạch Ly Nhược cau mày, há mồm

ngậm ngón tay của hắn.

Phong Mạc Thần mỉm cười nhìn nàng, bàn tay còn lại vuốt ve nàng

đang nằm trên đùi của mình, tóc như thác nước, môi của hắn lướt qua
gương mặt của nàng, hôn tai của nàng, thản nhiên nói, "Không biết, Minh
Nguyệt đã đi Tây Lương tìm thuốc giải, nhưng đến giờ, vẫn chưa trở về,
hẳn là chuyện không thuận lợi."

"Ngự y cũng không có biện pháp sao?" Hai cánh tay của Bạch Ly Nhược

vòng qua cổ Phong Mạc Thần, kéo đầu của hắn chỉnh ngay ngắn, để hắn
không quấy rối bên tai của mình.

"Minh Nguyệt còn chưa có cách, nàng quá đề cao đám ngự y kia rồi."

Phong Mạc Thần khóe môi tươi cười, còn có thể chạm vào nàng như vậy,
ngửi mùi hương thanh nhã trên người nàng, thật sự quá tốt.

"Minh Nguyệt không có tin truyền về sao?" Bạch Ly Nhược lo lắng, ôm

cổ Phong Mạc Thần, cả đầu của hắn chôn ở vai của nàng.

"Minh Nguyệt đi mấy ngày nay, nên trở về rồi!" Phong Mạc Thần nhàn

nhạt, cả người che ở trên người của Bạch Ly Nhược, môi mỏng của hắn hôn
vai của nàng, từng tầng một cởi y phục của nàng.

Bạch Ly Nhược cau mày kéo chặt áo, "Thần, chàng không thể làm vậy,

chàng trúng cổ độc sẽ đẩy mạnh độc tố......"

"Nàng cũng biết điều này?" Phong Mạc Thần nhíu mày, buồn cười nhìn

nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.