KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 124

này thì không phải việc xấu, không biết sự điều chỉnh chiến lược phát triển
một cách bị động như thế này mang đến cho mình bao nhiêu khó khăn.

Di động của Diệp Tri Thu đổ chuông, là Hứa Chí Hằng gọi, cô nói lời

xin lỗi với bà chủ rồi ra khỏi phòng nghe điện thoại.

“Em tiếp khách xong chưa?”

“Vừa mới kết thúc”, nghe giọng anh, đột nhiên cô cảm thấy nhẹ nhõm,

nói tiếp: “Cũng coi như là xong rồi”.

“Anh cũng vừa họp xong, đang ngồi nhìn bộ dạng mệt mỏi, hai mắt

thất thần của giám đốc các bộ phận. Anh đoán em cũng vậy, trong lòng
đang oán thán bà chủ ác độc.”

Diệp Tri Thu chậm rãi bước về phía xa, cô khẽ cười thành tiếng:

“Không, em không oán thán. Chả còn cách nào, bà chủ là con quỷ mà em
chẳng rời xa được. Em hận bà chủ ức hiếp em, lấy tiền ép em làm việc quên
cả mạng sống, làm em chạy đi chạy lại như con thoi, bận túi bụi. Nhưng
nếu bà ấy để cho em nhàn rỗi một tí, em sẽ bất an, thấy mình bất hạnh”.

“May sếp em là phụ nữ, chứ nếu là đàn ông thì anh sẽ suy nghĩ lung

tung đấy.” Cô nghe thấy tiếng cười và tiếng khởi động xe của anh, anh tiếp:
“Đợi ở đó, anh sẽ đến đón em”.

“Anh chắc cũng mệt rồi mà, hay anh về nghỉ sớm đi.”

“Nhưng anh muốn gặp em.”

Tắt di động, cô nhìn vào chiếc ti vi màn hình phẳng mỉm cười, tâm

trạng bỗng nhẹ nhàng thoải mái, đồng thời cảm thấy quả thật mấy ngày vừa
rồi mình đã suy nghĩ nhiều quá. Có lẽ chỉ là những cô nam quả nữ ở thành
phố này lúc nhàn rỗi thì làm bạn với nhau thôi. Cô thầm nói với chính
mình, mỗi người đều bận rộn với công việc riêng của mình, ai cũng mong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.