KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 145

"Thôi không đi dạo nữa, tớ về nhà hỏi thăm bố mẹ đây, cũng phải nửa

tháng rồi chưa về."

"Tớ cũng về phòng Thiết kế." Tân Địch có thói quen làm qua đêm, cô

thường ở phòng Thiết kế công ty những lúc rỗi. Tăng Thành cũng đặc biệt
phê chuẩn cho các nhân viên thiết kế chính không cần phải đi làm đúng giờ
quy định. ‘Tớ phải sắp sếp lại các trang phục trong chương trình sắp tới,
mai gửi đi Bắc Kinh rồi, ngày kia tớ cũng đi phối hợp với bên công ty diễn
xuất’.

"Được, chúng mình gặp nhau ở Bắc Kinh, cậu đừng có làm việc kiệt

sức, đến lúc đó mà xuất hiện với cặp mắt thâm quầng thì khó coi lắm."

Hai người mỗi người bắt một chiếc taxi, Diệp Tri Thu nói cho bác tài

biết địa chỉ rồi ngồi suy tư nhìn ra ngoài cửa sổ. Đến một đoạn đèn đỏ thì
xe dừng lại, cô giật mình ngẩng đầu, trước mắt cô là một biển quảng cáo
lớn phía trước, trên phông nền mùa thu lá vàng rơi, chú rể mặc đồ Tây mầu
đen quay đầu nhìn về phía cô dâu đang cười duyên dáng trong chiếc váy
cưới mầu trắng, bên cạnh là dòng chữ to đẹp: Bản tình ca mùa Thu. Cô
đành lòng nhắm mắt lại mãi cho tới khi chiếc xe tiếp tục chuyển bánh.

Vốn dĩ cô và bạn trai đã định đi chụp ảnh cưới nhưng cái đơn đặt hàng

đó đã bị cô vo vụn ném vào trong thùng rác, thiết kế áo cưới mà người bạn
thân thiết kế riêng cho cô giờ lại thành một phác thảo không thực hiện
được. Hơn nữa, giờ đây có một cô gái khác muốn mặc áo cưới do Tân Địch
thiết kế và kết hôn với người đàn ông trước đây vốn thuộc về cô.

Điện thoại đổ chuông, cô lấy ra xem, là số của Phạm An Dân.

"Chào anh, anh đã khỏe hơn chưa?" Cô giờ thực sự không biết nên

xưng hô như thế nào với người đàn ông này cho hợp lý.

"Anh không sao, thật ngại vì đã làm lỡ việc đi ngân hàng". Phạm An

Dân nói giọng uể oải: "Thu Thu à, em xem lúc nào tiện cho em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.