KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 162

trang ở đất này rất nhiều, đã cấm show nhiều năm nay, các công nghiệp
thường chỉ có công ty tiêu thụ và đại lý bán hàng. Tân Địch thẳng thắn vô
tư, lần này cô phối hợp với bên triển lãm để làm chương trình biểu diễn.
Nhưng với thân phận là một nhân viên đã nhảy việc của Tri Thu, thực sự
ngay cả việc chỉ đến cổ vũ góp vui cho bạn mình cũng không tiện.

Hứa Chí Hằng xuống xe đứng gọi điện cho Tri Thu. Anh mặc áo sơ mi

sọc chéo mầu gris, quần xẫm. Ánh mặt trời sắp xuống núi chiếu sáng khuôn
mặt đang rất vui vẻ của anh. Thấy Diệp Tru Thu vẫy tay, anh liền đi tới.

Diệp Tri Thu giới thiệu hai người với nhau. Anh lịch sự gật đầu, sau

đó ngồi xuống, nhìn Diệp Tri Thu, nói : "Nửa tháng nay em làm việc vất vả
lắm hả ? Nhìn em có vẻ rất mệt mỏi".

Diệp Tri Thu xoa măt, thừa hiểu mình lúc này không thể giả bộ hân

hoan phấn khởi với anh được. "Vâng, em mệt quá, hy vọng hết giai đoạn
bận rộn này sức khỏe sẽ tốt hơn."

"Làm thời trang thì bốn mùa đều bận", Tân Địch cười nói: "Nhưng

Thu Thu, cậu không nên bận hơn cả sếp mới phải".

Diệp Tri Thu nghĩ điều đó cũng đúng, từ khi cô vào Tín Hòa làm việc,

Lưu Ngọc Bình rõ ràng đã nhàn hơn nhiều. Hơn thế, bà ta còn không khách
khí mà đổ cả gánh nặng trên vai mình cho cô. Nếu theo cách của cô, bất
chấp mệt mỏi, bán mạng kiếm tiền thì cũng chỉ để cho người khác hưởng
mà thôi. "Đúng vậy, không thể bỏ công nhiều hơn chủ được, cái này để tớ
nghĩ lại".

Tân Địch cầm ly cà phê lên uống một ngụm, cô nói :" Tớ đi trước đây.

Thu Thu, đến Bắc Kinh thì gọi cho tớ nhé !".

Diệp tri Thu đối với Tân Địch thì không cần khách khí nữa, cô gật đầu

: "Đừng có xuống xe mà quên hành lý".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.