KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 176

thể ủng hộ. Tôi không thể đóng vai Đức Mẹ Maria đẻ khuyên cô ấy may
váy cưới cho cô được."

"Tôi không nói chuyện váy cưới. Cô Diệp, tôi rất muốn gặp cô nói

một chuyện khác".

"Tôi phải nói bao nhiêu lần là không cần thiết nhỉ".

"Vậy cô cảm thấy tôi có cần thiết phải đi gặp vợ của Tổng giám đốc

Tăng để nói chuyện về quan hệ của cô với ông ta không?" Diệp Tri Thu nổi
giận, cô ngồi hẳn dậy: "Cô đợi tôi một chút" rồi cô xuồn nền, đi đến đoạn
tiếp giáp giữa hai toa, cười lạnh lùng và nói: "Cô Phương, cô đóng vai một
người con gái ngây thơ hiền hậu trước mặt Phạm An Dân chắc là vất vả
lắm nhỉ? Bây giờ cô cảm thấy có thể bỏ mặt nạ ra để lộ rõ con người thật
với tôi rồi chứ gì?"

Phương văn Tĩnh cũng cười: "Như thế là cô đồng ý gặp mặt tôi rồi,

đúng không?"

" Tôi ghét nhất là bị người khác điều khiển, nếu như cô thấy mình có

nghĩa vụ phải tận tâm tận lực với vợ ông Tăng thì cô cứ việc".

"Ồ, tôi không ngờ đấy, cô đang đợi để ngồi vào chiếc ghế Tăng phu

nhân ư? Ha ha, như thế cũng tốt, tôi sẽ đến nói chuyện với bà Tăng. Như
thế có khi sẽ giúp cô sớm đạt được ý nguyện mà An Dân cũng bình tâm
không phải lúc nào cũng áy náy trong lòng. Anh ấy thật lương thiện, lúc
nào cũng nghĩ cô đang đau khổ vì anh ấy lắm."

"Phạm An Dân hủy bỏ hôn ước nên đã làm cô bị kích động sao? Cô

nghĩ thoáng chút đi, anh ta làm việc đó đâu phải lần đầu". Rồi Diệp Tri Thu
nghĩ đến Tổng giám đốc Tăng và bà vợ của ông ta, bỗng cảm thấy buồn bã,
quyết định để một thời gian nữa hẵng bàn đến những chuyện này. Cô đưa di
động gần chỗ tiếp giáp hai toa tàu đang kêu xình xịch, sau đó nói: "Cô nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.