KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 178

"Đợi tôi trở về ta sẽ nói chuyện sau. Cô nhớ rằng tôi không quen bị

người khác uy hiếp đâu, mà ông Tăng và bà vợ của ông ta còn cứng rắn
hơn tôi nữa đấy, cô liệu mà xử lý nhé!"

Diệp Tri Thu tắt điện thoại, cô dựa vào thành cửa, cơ thể lắc lư theo

chuyển động của tàu hỏa, nhìn ra ngoài thấy từng dẫy đèn bị đẩy lại phía
sau, cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Cô nghĩ, cuối cùng vẫn bị cô gái đó bắt
chẹt, lại phải nói những lời từ chối chẳng thú vị gì mà chỉ làm mình thêm
khổ tâm.

Cô mệt mỏi lê bước tới khoang của mình và leo lên giường nằm

xuống. Thẩm Tiểu Na than vãn: "Làm sao mà nhủ nổi đây, ầm ỹ quá".

Diệp Tri Thu không muốn đáp lại. Từ lúc chuyển sang làm kinh

doanh, cô đã đi khắp nơi trên cả nước, máy bay, tàu hỏa, xe đường dài, làm
gì được quyền chọn lựa. Khổ nhất là một lần cô đi từ Tây Nam về, không
mua được vé nằm, cứ thế phải ngồi ba mươi tiếng đồng hồ. Khi xuống tàu
hỏa, xách hành lý ra ngoài ga, cô đã thấy Phạm An Dân đến đón mình.
Cảm thấy không còn chút sức lực nào nữa, cô đã ngã vào vong tay anh rất
lâu.

Cô bỗng giật mình, không hiểu tại sao giờ cô lại nhớ đến cảnh đó. Lúc

đó, trong cô hoàn toàn là sự tin tưởng, là cái ôm siết chặt, nhưng bây giờ
áng mây đẹp đó đã tan đi mất, chỉ còn chút hoài niệm này thôi. Thế mà nó
luôn day dứt trong tâm trí cô không đúng lúc, làm cô buồn bã.

Lúc đó, điện thoại lại kêu lên "tít tít", cô cầm lên xem , hóa ra là nhắn

tin của Hứa Chí Hằng, anh chúc cô ngủ ngon và có giấc mơ đẹp. Cô bấm
luôn nút gọi lại cho anh, giọng nói dịu dàng êm ái của anh làm cô bình tâm
trở lại. Sau khi nói với nhau vài câu ngắn gọn, cô tắt máy và kéo chăn phủ
kên người, rồi cứ thế chìm vào giấc ngủ trong tiếng "xình xịch" đơn điệu
của đoàn tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.