KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 188

Phạm An Dân dần bình tâm lại, vội dặn dò cô phải uống thuốc ngay,

nếu trong người vẫn thấy mệt thì phải đi bệnh viện.

Cô hít một hơi dài, dường như những lời động viên của anh đã giúp cô

cứng rắn lên rất nhiều, cô nhớ ra Phạm An Dân đang ở cơ quan nên vội nói:
"Không sao đâu, em tắt máy đây, anh làm việc đi."

Sau đó khoảng hơn nửa tiếng, Phạm An Dân tranh thủ ra cầu thang bộ

gội điện cho cô hỏi han tình hình. Tuy hai người chỉ nói được vài câu ngắn
gọn nhưng cũng đủ làm Diệp Tri Thu thỏa mái hơn rất nhiều.

Cô đang nghe điện thoại thì thấy Tăng Thành và Tan Địch vào thăm.

Tuy đeo khẩu trang nhưng cô cũng cảm thấy mặt mình đang ửng đỏ. Thời
gian đó, cô đang trong bước đầu của sự phấn đấu nên chuyên tâm thể hiện
cho thật tốt. Bây giờ để sếp nhìn thấy mình ốm đau, tự nhiên cô cảm thấy
căng thẳng mà không hề có cảm giác oan ức vì công việc đã khiến mình
mệt đến phát bệnh. Tăng Thành hỏi han tình hình rồi dặn dò Tân Địch ở lại
chăm sóc cô. Lúc nào truyền dịch xong thì về khách sạn nghỉ ngơi, sau đó
ông ta quay người đi ra.

"Hôm đó tôi bước vào phòng truyền dịch, thấy cô mệt mỏi dựa lưng

vào tường để truền dịch, hai mắt thì đỏ hoe vì khóc, thế mà trong điện thoại
vẫn cười bảo mình không sao. Có lẽ từ lúc ấy tôi mới để ý đến cô bé làm về
mảng thị trường này, nhìn qua thì thấy yếu ớt nhưng thật sự lại rất kiên
cường."

Giọng nói của Tăng Thành dịu dàng ấm áp, chậm rãi vừa nghe khiến

căng thẳng trong lòng Diệp tri Thu như được giãn ra đôi chút. Cô cười:
"Đấy là lần đầu tiên tôi bị ốm khi một mình ở tỉnh ngoài nên hơi yếu đuối,
Từ đó trở đi tôi dần dần học được cách tự chăm sóc mình. Cứ thấy người
không khỏe là tôi uống thuốc hoặc đi khám ngay chứ không phải phiền đến
người khác nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.