KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 189

"Đúng là cô đã trưởng thành rất nhanh, hơn cả sự tưởng tượng của

tôi."

Nghe vị sếp cũ vốn không quen khen nhân viên tự dưng khen ngợi

mình, cô không hề cảm thấy vui mừng. Trưởng thành ư? Đương nhiên là
trưởng thành rồi nhưng sự trưởng thành thật là một việc bất đắc dĩ. Huống
hồ trưởng thành đến tận ngày hôm nay, cô không còn người mà mình có thể
gọi tên trong lúc mình bị ốm, trong lúc mình cảm thấy con tim mềm yếu.
Nghĩ thế, cô tm lặng.

Nhìn bảng hiệu với ánh sáng trắng yếu ớt trong đêm tối, cô cố gắng

mỉm cười nhưng nụ cười nghe chua chát. Tăng Thành quan sát cô, khẽ
khàng nói: "Có lẽ phương pháp mà tôi ép buộc nhân viên phải trưởng thành
thật thảm khốc, để một cô gái còn trẻ mà đã phải gánh vác trách nhiệm quá
lớn. Đặc biệt là cô, Tri Thu, chứng kiến cô dần dần trở nên vững vàng độc
lập, giống như vị tướng thống lĩnh mặt trận, tôi lại có cảm giác đau lòng."

Diệp Tri Thu sững sờ, cô nhìn ông ta, ông ta hoàn toàn bình tĩnh cứ

như mình chỉ nói một câu hết sức bình thường. Cô ấp úng không biết nói
gì, Tăng Thành lại nói: "Đi thôi! Ở đây gió mạnh quá, cẩn thận không lại
cảm lạnh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.