KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 216

người đi lại cũng ít hơn nhiều. Hai cô gái tìm một góc ngồi xuống, thỏa mái
duỗi đôi chân đã mỏi rời. Diệp Tri Thu đã phải đi đi lại lại suốt buổi sáng,
Tân Địch càng chẳng phải nói, cô phải dẫn đám trợ lý chạy đi chạy lại khắp
triển lăm phải đến mấy vòng rồi.

"Buổi trình diễn hôm qua có phản ứng tốt chứ?"

"Haizzz, phản ứng khả quan. Có điều khi cơn phấn khích qua đi, mình

nhìn lại cũng thấy chỉ đến thế, ngay cả cái anh Đơn Duy Phàm cũng nhận
ra show diễn này có khuynh hướng thực dụng quá. Mình cứ như đang khiêu
vũ với đôi còng sắt trong tay ấy, rất gò bó."

"Cậu để ý đến lời nói anh ta làm gì. Môi trường ở đây làm sao so được

với khu kinh tế duyên hải. Cũng chỉ có Tố Mỹ mới chịu quẳng tiền ra làm
show, một biểu diễn hoành tráng như vậy cũng phải tốn đến mười mấy, có
khi lên tới hai mươi vạn tệ chứ không ít. Hiệu ứng thương hiệu mới là vấn
đề lớn, sao có thể nói tất cả điều đó hoàn toàn thể hiện hết sự tích lũy kinh
nghiệm của cá nhân cậu được."

"Cũng đành phải nghĩ thế thôi, ông Tăng là người lọc lõi, không bao

giờ để nhà thiết kế lấn lướt tự do thể hiện ý muốn của mình."

Diệp Tri Thu biết Tân Địch còn nhiều tham vọng trong ngành thiết kế,

nhưng để một nhà thiết kế đưa những ý tưởng cá nhân vào một nhãn hàng
đã được ông chủ định vị và vạch ra khuynh hướng phát triển của nó thì đó
là điều hầu như không dễ dàng. mà ông Tăng Thành này đâu phải chỉ có
tiếng tinh ranh, cô nói: "Tiểu Địch, mọi việc đừng quá nóng ruột, cậu đã có
một sự khởi đầu rất tốt rồi."

"Tớ lo lắm Thu Thu ạ, tớ đã hai mươi chín tuổi rồi!"

"Cậu đừng có nói đi nói lại điều đó với tớ nữa, cậu định nhắc nhở tớ

phải không? Tớ còn hơn cậu đến nửa năm ấy." Diệp Tri Thu muốn nói đùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.