KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 307

ấy?"

Hứa Chí Hằng khẽ cười: "Đến hôm nay mới hỏi vấn đề này à?"

"Em nghĩ, tận hưởng một tình yêu không biết nguyên nhân từ đâu đến

cũng có cái hay", Diệp Tri Thu cười: "Nhưng có lúc cũng tò mò muốn biết
nguyên nhân của nó."

"Nguyên nhân hả? Không chỉ một đâu nhé!" Hứa Chí Hằng nghĩ lại,

hồi đó, những bó hoa treo trong phòng khách và thư phòng, những bức
tranh trang trí đầy hiệu quả được đặt trên bàn và trong ngăn kéo, nhớ đến
hình hài mảnh mai của cô đứng trước cửa quán bar đêm Ba mươi Tết, nhớ
đến tiếng nhạc du dương ở quán bar, rồi đôi môi mềm mại ấy... Anh nói:
"Anh nhất quyết không nói đâu, em cứ từ từ mà tìm hiểu".

Diệp Tri Thu không nói nữa, thực ra cô cũng không muốn tìm hiểu rõ

vì sao anh yêu cô. Từ trước đến nay, cô cứ ngồi phân tích nguyên nhân hậu
quả của mọi việc cũng đủ mệt mỏi lắm rồi, còn đối với chuyện tình cảm,
khi đã đi vào phân tích thì lại càng ngán ngẫm.

Bữa tiệc đã kết thúc, trời cũng tối hẳn. Hứa Chí Hằng và Diệp Tri Thu

chung tay giúp họ thu dọn lò nướng, dập than, gấp bàn ghế, đem rác rưởi
vứt hết vào các túi. Vu Mục Thành mời hai người vào nhà uống trà, Hứa
Chí Hằng lắc đầu: "Mục Thành, để khi khác nhé! Hôm nay Tri Thu đi làm
cả ngày chắc là mệt rồi, chúng tôi ngồi đây một lát rồi về thôi."

Người nào người nấy cho hết đồ vào sau ô tô, váy tay tạm biệt nhau,

từng chiếc rời đi, ánh đèn ô tô tan dần trong bóng tối, ven hồ thoáng chốc
đã trở nên tĩnh lặng. Hứa Chí Hằng ôm Diệp Tri Thu, bế cô ngồi trên lan
can hồ, một tay ôm cô, một tay chạm lên trán cô, anh nói: "Cuối cùng chỗ
này cũng giãn ra rồi, anh thích nhìn em cười như thế, cười từ đáy mắt,
không hề miễn cưỡng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.