KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 342

Lão Vương này thật lắm chuyện, rõ ràng là thích xen vào chuyện của

người khác đây mà. Cô đành cười chua chát và đáp: "Không sao, tôi bị
viêm dạ dày cấp tính, truyền xong là ổn thôi, cũng không trách ông ấy
được".

"Có người chăm sóc em không?"

Diệp Tri Thu nhìn Hứa Chí Hằng rồi khẽ mỉm cười, nói:" Bạn trai tôi

đang ở đây".

Tăng Thành ngừng lại một lát, nói: "Thế thì được, em chú ý nghỉ ngơi,

giữ gìn sức khỏe nhé!"

Diệp Tri Thu đặt di động xuống, nghĩ ngợi một lúc rồi tắt máy. cô nhìn

chai truyền dịch, sau đó lại quay sang nhìn Hứa Chí Hằng, rồi mới khàn
khàn nói: "Anh tới rồi à? Tiểu Địch và anh Đối đâu anh?".

"Anh Đối đưa Tân Địch về rồi. Em ngủ tí đi, vẫn còn nửa chai truyền

cơ."

Cô ngoan ngoãn nhắm đôi mắt đỏ hoe lại, một lúc sau khẽ nói: "Chí

Hằng, anh ở đây thật tốt". Thấy Hứa Chí Hằng sững sờ, cô mỉm cười nói:
"Thực ra, em rất sợ cảm giác phải nằm một mình trong bệnh viện truyền
dịch, cứ phải để ý chai truyền, cảm giác trong lòng lạnh lẽo, nhưng vẫn
phải nhớ việc gọi y tá. Giờ thì không cần thế nữa, có thể yên tâm nghỉ ngơi
rồi".

Tuy ánh đèn tuýp chiếu xuống làm sắc mặt cô nhợt nhạt, nhưng khóe

môi lại ánh lên nét cười. Hứa Chí Hằng nắm chặt tay cô, bỗng dấy lên niềm
thương cảm. Anh biết từ trước tới giờ, khả năng chịu đựng của Diệp Tri
Thu rất cao, không có chuyện như các cô gái khác, lấy việc ốm đau bệnh tật
để nhõng nhẽo. Chỉ cần thế này mà cô cũng có thể hài lòng, yêu cầu của cô
thấp như thế, anh nghĩ mà khó có thể vui vẻ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.