KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 367

không ảnh hưởng tới phong cách ăn mặc của ông. Ông nói tiếp: "Không
nhất thiết phải ra hạ sách như vậy, làm như thế là em đang mạo hiểm với
tương lai nghề nghiệp của mình đó".

"Ngay từ lúc rời Tố Mỹ thì tôi đã mạo hiểm rồi, mà sự mạo hiểm đó

lại thất bại, tương lai nghề nghiệp của tôi cũng chẳng còn gì mà mất nữa,
tình hình còn có thể xấu hơn được nừa không? Diệp Tri Thu cười mỉa mai,
cô tiếp: "Tổng giám đốc Tăng, không cần lo cho tôi đâu. Lần đầu tiên cô tỏ
ra thân tình với ông như vậy, khuôn mặt thanh tú không hề che dấu sự mỏi
mệt. Tăng Thành im lặng một lát rồi cười nói: "Thôi được rồi, em đang cố
gắng tạo khoảng cách thì tôi cũng không gây khó khăn thêm cho em nữa.
Em phải tự bảo vệ mình. Vẫn là những lời đó, nếu cần tôi lộ diện cứ gọi
điện thoại cho tôi. Nhớ rằng, lời nói của con người rất kỳ quặc, em càng để
ý thì nó càng dễ làm em tổn thương, nhưng em càng thẳng thắn thì nó lại
càng trở nên vô hiệu."

Lúc này, một chiếc Cayenne đi vào khu công nghiệp, đỗ trước bậc

thang của Trung tâm Hội nghị, Hứa Chí Hằng mở cửa xe đi ra. Thấy anh
đứng dưới mình ba bậc thang, cô quay lại khẽ nói với Tăng Thành: "Tôi đi
trước nhé! Tạm biệt Tổng giám đốc Tăng".

Cô đi xuống và lên xe, ngồi dựa vào thành ghế, không nén được tiếng

thở dài. Hứa Chí Hằng thắt dây an toàn rồi khởi động xe, sau đó quay sang
hỏi: "Thu Thu, em mệt lắm à?"

"Vâng!" cô nhìn chăm chăm về phía trước, qua tấm kính, cô thấy ánh

mặt trời rực rỡ chiếu xuống mặt đường nhựa có vẻ đã dịu hơn nhưng vẫn
cảm nhận được cái nóng ghê gớm hắt lên từ mặt đường, cái nóng làm cảnh
vật như biến dạng. Lòng cô bộn bề suy nghĩ, cảm giác như đột nhiên mất
hết dũng khí khi đối diện với ngày mai, nhưng làm sao có thể trốn tránh nó
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.