KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 384

người tham công tiếc việc. Chỉ có một điều anh chưa hiểu là... ", anh dừng
lại một lát rồi nói tiếp: "Nếu theo mật độ công việc của anh ấy thì ít nhất
một ngày làm việc cũng trên mười ba tiếng đồng hồ, sao có thể rảnh rỗi bồ
bịch được, thật đáng ghét"

Diệp Tri Thu không biết nói về chủ đề đó như thế nào nên cô chỉ cười

và đáp: "Đừng lo cho em, giờ em là kẻ thất nghiệp, không có việc gì phải
lao tâm khổ tứ nữa".

"Thu Thu, hay là đến đây mấy ngày với anh, coi như là nghỉ ngơi, mà

cũng để anh đỡ nhớ em."

Diệp Tri Thu ngập ngừng trả lời: "Không tiện lắm... nhà anh giờ đang

có việc như thế...".

Nói đến việc nhà, Hứa Chí Hằng không biết nói sao, đành thở dài ngán

ngẩm.

Diệp Tri Thu dịu dàng nói: "Anh đừng vội Chí Hằng, mọi việc sẽ qua

cả thôi. Giờ phải tính xem chị dâu có thể đi đâu được, đi tìm chị ấy về rồi
nói, cả nhà ngồi với nhau bàn bạc thế nào cũng tìm ra biện pháp giải
quyết."

"Chị ấy còn mang theo đứa trẻ mới sáu tuổi nên khả năng lớn nhất là

về nhà mẹ đẻ, nhưng khi gọi điện về đó thì người nhà họ đều lạnh nhạt nói
là không thấy chị ấy đâu. Anh đã phái một nhân viên ngày mai tới đó, nếu
chị ấy có ở đó thì sẽ đón về." Nói đến việc này, Hứa Chí Hằng lại thấy đau
đầu, chị dâu anh bình thường rất hiền lành, nhưng lần này dẫn cháu anh đi
biệt tăm biệt tích như thế thì quả là ngoài sức tưởng tượng của gia đình anh.

"Chí Hằng, đừng nghĩ nhiều như thế nữa, anh nghỉ sớm đi."

Bỏ điện thoại xuống, Diệp Tri Thu đứng lên mở cửa đi ra ban công.

Cái nắng khốc liệt của mùa hè tới đêm vẫn làm người ta cảm thấy ngột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.