KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 394

anh thì nước mắt tuôn trào, cứ lập đi lập lại điệp khúc: "Sao lại nên nông
nổi này cơ chứ?"

Diệp Tri Thu không muốn bình luận việc gia đình anh, nên nghiêng

đầu nhìn khuôn mặt hao gầy của anh, đôi mày cô nhíu lại, biết rằng mấy
ngày nay anh đã chịu quá nhiều áp lực, cô đưa tay đặt lên bàn tay đang nắm
vô lăng của anh, bàn tay nhỏ, ấm áp của cô đã giúp anh bình tĩnh lại. Anh
một tay cầm vô lăng, tay kia nắm chặt tay cô, nói: "Thu Thu! Em đến đây
rồi, thật tốt quá!".

Sau khi xe vào thành phố, Diệp Tri Thu nói: "Chí Hằng, đi bên này đi,

khi em đi công tác thường ở khách sạn gần đường Võ Lâm".

"Chẳng lẽ em đã đến chỗ anh rồi mà phải ở khách sạn sao?"

"Giờ nhà anh đang có việc, em không tiện làm phiền."

"Không sao, em không cần gặp họ, giờ anh đang ở một căn hộ riêng.

Quả thực, anh không chịu nổi việc hàng ngày phải ở cùng với bố mẹ và
nghe ông bà thở ngắn than dài".

Lời bộc bạch của anh nghe thì có vẻ không được hiếu thuận cho lắm,

nhưng anh trai cả của anh vẫn luôn làm việc với cường độ cao, bố mẹ thì
dần dần xa công việc, trên thực tế, toàn bộ quyền lực đều nằm trong tay anh
trai. Anh ấy vừa nhập viện thì công ty loạn hết lên. Hứa Chí Hằng ban ngày
đi làm cùng bố, xử lý hàng trăm hàng nghìn công việc rối bời, còn phải để
ý không cho ông cụ vì cuống lên mà tức giận, buổi tối lại tranh thủ đi thăm
anh cả ở bệnh viện, mới về nhà được vài hôm, nghe bố mẹ phàn nàn thì
như thêm gánh nặng, chỉ muốn ra ngoài ở cho bớt căng thẳng. Bố mẹ anh
cũng đồng ý như thế.

Đây là căn hộ cao cấp gần Tây Hồ, gồm ba phòng ngủ, một phòng

khách, một gian bếp được trang trí rất sang trọng và cách điệu, các đồ gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.