KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 395

dụng không có sắc thái cá nhân nhưng gọn gàng ngăn nắp, xem ra không có
người thường xuyên quét dọn.

"Đây là nhà của anh cả, anh ấy giống Mục Thành, nghiện nhà cửa,

mua rồi cứ để không đấy. Anh về nhà thì ở luôn đây."

Hứa Chí Hằng đặt hành lý xuống, quay người lại rồi ôm cô vào lòng.

Anh gục đầu lên vai cô, anh nhẹ nhàng nói tiếp: "Thu Thu, em đến đây, anh
thật sự rất vui".

Hai người im lặng, tận hưởng hạnh phúc trong vòng tay nhau. Nhưng

được một lát thì điện thoại của Hứa Chí Hằng tới tấp đổ chuông. anh vừa
nghe điện thoại vừa ra hiệu xin lỗi và ra hiệu mời Diệp Tri Thu cứ tự nhiên.
Cô lấy quần áo đi tắm, khi đi ra đã thấy anh nằm ngủ say trên sofa lớn rồi.

Nhín anh ngủ, cô thấy hơi xót xa. Hứa Chí Hằng vốn là người tràn đầy

sinh lực, anh thường làm việc cả ngày, buổi tối lại đi đánh cầu lông, nhưng
chưa bao giờ cô thấy anh mệt mỏi, thậm chí, anh cứ thấy cô yên tĩnh ngồi
thu lu một góc là trêu chọc. Thế mà giờ trong lúc đợi cô tắm, anh đã ngủ
thiếp đi như thế, chứng tỏ mấy ngày vừa qua anh rất vất vả và mệt mỏi.

Cô không muốn làm anh thức giấc nên đi vào phòng ngủ lấy chiếc

chăn mỏng ra đắp cho anh, rồi tìm điều khiển điều hòa chỉnh nhiệt độ cao
lên một chút, sau đó tắt điện vào phòng ngủ nằm. Cô thường xuyên đi công
tác nên đã rèn được thói quen ngủ ở bất cứ nơi đâu. Nhưng hình như ngủ
trên chiếc giường lạ của một khách sạn khác hẳn với ngủ trên giường của
một nhà khác, cô trở mình liên tục, mãi mới lơ mơ ngủ.

Quá nửa đêm, bỗng một cánh tay ôm cô vào lòng. Trong vòng tay

quen thuộc, cô vẫn nhắm nghiền đôi mắt, mơ màng đón nhận nụ hôn của
anh, vừa nhiệt tình lại vừa ấm áp. Âu yếm nhau trong đêm khuya thế này,
dường như cả thế giới chỉ còn có hai người họ, mỗi sự tiếp xúc đều mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.