KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 442

khỏi đó. Cô cũng coi như không nhìn thấy, gọi nhân viên bán hàng lấy cho
cô bộ đồ ăn mới, kiểm tra lại lần nữa rồi yêu cầu nhân viên gói ghém cẩn
thận.

"Tôi nghĩ, chỉ cần nói với anh ấy, lần này chị đi siêu thị mua cả bộ

Wedgwood mà chẳng cần chớp mắt lấy một cái, có vẻ cuộc sống rất dư dả,
chắc chắn anh ấy sẽ không day dứt, và cũng chẳng phải canh cánh trong
lòng nữa". Phương Văn Tĩnh nhún vai, cười mỉa.

Diệp Tri Thu không nhịn nổi liền cười phá lên: "Cô Phạm, suy nghĩ

của cô sao lại nông cạn thế? Cô mà kể cho chồng cô nghe về những lời đồn
đại quanh tôi, chỉ làm cho anh ta càng mong muốn cứu tôi ra khỏi biển lửa
thôi. Nếu là cô, tôi sẽ im lặng, sau này tránh gặp mặt, có gặp thì cũng coi
như người không quen biết, như thế sẽ an toàn hơn nhiều".

Cô cầm túi hàng ung dung ra khỏi siêu thị, cô đứng bên đường đợi

taxi, bỗng nhận ra rằng thời tiết đã không còn nóng như trước, mặt trời
chếch về phía tây, những cơn gió thổi đến đã mang theo hơi mát, bây giờ
cũng là tiết tháng Chín rồi. Như mọi năm, mùa hè này nắng nóng kéo dài,
nhưng cuối cùng cũng đến hồi kết, cái kết thật nhẹ nhàng và dễ chịu. Mùa
thu đã lặng lẽ đến thành phố này.

Cô nghĩ, các công ty thời trang chắc chắn đã trưng bày những bộ sưu

tập áo thu nhẹ nhàng, còn sản phẩm hè vốn đang trong chiến dịch giảm giá
khuyến mãi. Cô quay đầu nhìn vào siêu thị, lòng buồn mang mác, một
tháng nay cứ vào siêu thị là cô lại đi thẳng vào gian hàng gia dụng, không
hề dừng bước ở tầng thời trang nữ, hóa ra, bỏ thói quen cố hữu mấy năm
trời lại đơn giản đến vậy.

Điện thoại đổ chuông, là số lạ, cô bấm trả lời: "A lô!"

"Chào cô", giọng nói ngắn gọn mà dứt khoát của một cô gái :"Xin hỏi

cô có phải là Diệp Tri Thu không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.