KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 441

miêu tả một buổi đi săn cáo, trông kiểu cách rất đẹp nhưng quá giống quý
tộc Anh ngày xưa, hơi xa lạ với nông thôn. Cô dang đắn đo suy nghĩ thì sau
lưng có tiếng gọi: "Chị Diệp đấy à? Xem ra bây giờ chị có nhã hứng quá:"

Cô quay đầu lại, hóa ra là Phương Văn Tĩnh, lâu lắm rồi cô không gặp.

Cô ta mặc một bộ váy áo màu trắng, mái tóc ngắn uốn xoăn, tay xách túi
nhãn hiệu Hermes, khuôn mặt rạng rỡ, đang chằm chằm nhìn cô. Diệp Tri
Thu không muốn dây dưa với cô ta nên chỉ gật đầu rồi gọi nhân viên cửa
hàng lấy cho mình một tách pha cà phê và ngắm nghía rất kỹ. Vừa ngắm cô
vừa tưởng tượng hiệu quả của nó khi trưng bày trên chiếc bàn theo phong
cách cổ điển trong căn hộ.

"Em nghe nói chị Diệp bây giờ thất nghiệp rồi, thế mà lại chi tiêu xa

xỉ hơn ngày xưa ấy nhỉ? Những bộ đồ ăn đắt tiền này không dành cho
người làm công ăn lương dùng đâu."

Rõ ràng nhân viên bán hàng rất thích kiểu đối đáp như thế, cô ta

không giới thiệu gì tiếp nữa mà lắng tai nghe. Diệp Tri Thu không để cô ta
có cơ hội thể hiện tính hiếu kỳ, cô ôn tồn nói: "Em viết phiếu thu cho chị
đi, chị chọn bộ này".

Phương Văn Tĩnh cười mỉa mai: "Xem ra lời đồn cũng có cơ sở của

nó, quả nhiên chị Diệp bỏ việc là có lý do. Chỉ khổ anh An Dân, cứ nghĩ
chị thất nghiệp rồi sẽ rất khó khăn, còn muốn đến hổ trợ chị đấy".

Diệp Tri Thu cầm phiếu thu, quay đầu lại nhìn thẳng cô ta, vẫn với

thái độ ôn hòa, nhưng ánh mắt sắc lạnh đến mức Phương Văn Tĩnh nổi cả
da gà. Cô nói: "Cô Phương, à không, bây giờ phải gọi là cô Phạm mới phải,
con người ta quý nhất là lòng tự trọng. Hơn nữa, cô đâu thật sự mong tôi
tạo điều kiện cho chồng cô đến giúp đỡ tôi. Tôi nói đúng chứ?".

Không đợi Phương Văn Tĩnh kịp trả lời, Diệp Tri Thu vòng qua cô ta

rồi đi quẹt thẻ trả tiền, cầm lấy hóa đon, lúc quay lại vẫn thấy cô ta chưa đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.