KHỈ VÀ HỔ - Trang 115

ĐỘT NHIÊN QUAN TÒA CÓ CẢM GIÁC MÌNH ĐANG KHÔNG Ở

MỘT MÌNH

- Hãy để cô ấy yên! Một giọng nói khàn khàn vang lên phía sau. Quan tòa

quay lại. Viên quản gia đang đứng đó, nhìn chằm chằm vào ông bằng đôi mắt
mở to.

- Ta phải kiểm tra xác cô Kì Nhu! Quan tòa nói cộc cằn. - Ta nghi ngờ có

điều bất bình thường. Ông không biết điều đó, phải không? Tại sao ông lại
đến đây?

- Tôi... tôi không thể ngủ được. Tôi đã đi ra sân vì tôi nghĩ...
- Đó là vì có tiếng ngựa hí. Ông đã nói với ta khi ta gặp ông ngoài đó. Trả

lời câu hỏi của ta ngay!

- Tôi đến thắp hương, thưa ngài. Cho hương hồn cô Kì Nhu.
- Một sự trung thành đáng khen ngợi với tiểu thư của ông. Nếu đó là sự

thật, tại sao ông lại trốn khi ta đến đây? Và trốn ở đâu?

Quan gia vén bức tranh tường qua một bên. Với bàn tay run rẩy chỉ vào

ngách ở trong tường, chỗ góc xa nhất.

- Có... đã từng có một cánh cửa ở đó, trước đây. Ông ta lắp bắp. - Nó đã

bị chặn rồi. Trở lại chỗ chiếc quan tài, ông ta nói chậm rãi: - Phải, ngài đã
đúng. Tôi không cần phải che giấu. Không cần che giấu bất cứ điều gì nữa.
Tôi rất yêu cô ấy, thưa ngài.

- Cô ấy với ông?
- Dĩ nhiên tôi không bao giờ để cô ấy biết cảm giác của tôi, thưa ngài!

Người quản gia kêu lên, kinh ngạc. - Sự thật là gia đình tôi từng khá nổi
tiếng, khoảng năm mươi năm trước. Nhưng nó đã lụi bại, và tôi không có một
chút tài sản nào cho riêng mình. Làm sao tôi có thể dám nói với ông chủ là
tôi... Với cả tiểu thư đã đính hôn, với con trai của...

- Được rồi. Bây giờ, cho ta biết, ông có nghĩ có điều gì đó không đúng

trong cái chết bất ngờ của cô ấy không?

- Không, thưa ngài. Tại sao lại có thể có điều gì không đúng chứ? Chúng

ta đều biết cô ấy có một trái tim yếu đuối, và sự phấn khích của...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.