KHỈ VÀ HỔ - Trang 27

ông đã đưa tôi vào bên trong. Mạnh khỏe như một con bò vậy, cậu bé đó ấy.
Chà, sau đó tôi đã đi thẳng vào giường. Ông lại lau khuôn mặt của mình
trước khi ông kết thúc: - Tôi hoàn toàn nhận ra rằng tôi không nên dính líu
vào tên lang thang già đó, thưa ngài. Và bây giờ hắn đã nộp đơn khiếu nại, tất
nhiên. Chà, tôi sẵn sàng trả bất kỳ khoản bồi thường nào, với lí do đó, tất
nhiên, và...

Quan tòa Địch đã đứng lên.
- Hãy đi với ta, ông Lang. Ông nói đều đều: - Ta muốn cho ông xem một

vài thứ.

Quan tòa rời khỏi văn phòng, theo sau là Tào Can và ông chủ tiệm cầm

đồ đang hoang mang. Trong sân tòa quan tòa bảo đội trưởng đưa họ đến nhà
xác ở phía trong. Anh ta dẫn họ đến một căn phòng ẩm mốc, trần ngoại trừ
một cái bàn gỗ tùng trên giàn giáo, được phủ một tấm thảm sậy. Quan tòa
nâng phần cuối chiếc chiếu lên, và hỏi:

- Ông có biết người này không, ông Lang?
Sau khi nhìn vào khuôn mặt của kẻ lang thang già, Lang hét lên:
- Hắn chết rồi! Trời ơi, tôi đã giết hắn!
Lão ta quỳ xuống và rền rĩ: - Xin ngài hãy thương xót, thưa ngài, hãy

thương xót! Đó là một tai nạn, tôi thề đấy! Tôi...

- Ông sẽ có cơ hội để giải thích trong buổi xét xử. Quan tòa Địch bảo lão

ta một cách lạnh lùng: - Bây giờ chúng ta sẽ quay trở lại văn phòng của ta, vì
ta vẫn chưa điều tra ông xong, ông Lang. Chưa kết thúc đâu!

Trở lại trong văn phòng riêng của mình quan tòa ngồi xuống bàn và ra

hiệu Tào Can ngồi xuống chiếc ghế ở phía trước. Lang không được mời ngồi
nên lão phải tiếp tục đứng ở đó, dưới sự giám sát của đội trưởng.

Quan tòa Địch âm thầm quan sát lão ta một lúc, từ từ vuốt những sợi tóc

mai dài của mình. Sau đó, ông ngồi dậy, lấy chiếc nhẫn ngọc lục bảo từ tay áo
ra và hỏi:

- Tại sao ông nói với trợ lý của ta là ông chưa bao giờ thấy chiếc nhẫn

này trước đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.