KHỈ VÀ HỔ - Trang 52

- Đây là cô Giang, thưa Đại nhân, mệnh phụ trình báo bằng giọng khàn

khàn.

Quan tòa Địch cho cô gái một cái nhìn sắc sảo. Cô nhìn chằm chằm

ngang ngược lại ông bằng đôi mắt to, biểu cảm. Khuôn mặt trái xoan, rám
nắng mang một vẻ đẹp đặc biệt. Cô không cần trang điểm và cô cũng không
cần điều đó. Khuôn miệng hờn dỗi của cô đỏ như đóa hoa anh đào, đôi lông
mày dài phía trên chiếc mũi thanh thoát, duyên dáng một cách tự nhiên và hai
bím tóc dài bóng rủ xuống bờ vai. Chiếc áo màu xanh tồi tàn và cái quần
xanh vá víu dường như không xứng với một vẻ đẹp như vậy. Cô vẫn đứng
trước bàn làm việc, tay cô bị trói bằng sợi dây thừng quấn quanh trong như
vành đai.

Sau khi quan tòa quan sát cô một lúc, ông nói đều đều:
- Chúng ta đang cố gắng tìm hiểu về lai lịch của Trần Mậu Tài. Hãy nói

cho ta ở đâu và làm thế nào ngươi gặp ông ta.

- Nếu ngài nghĩ ngài có thể moi được bất cứ điều gì từ tôi, thưa ngài quan

tòa, cô ngắt lời, - thì ngài đang phạm phải sai lầm tệ hại nhất trong đời mình
đấy!

Mệnh phụ bước tới tát vào mặt cô, nhưng quan tòa giơ tay lên. Ông bình

tĩnh nói:

- Cô đang đứng trước quan tòa của cô, cô Giang. Cô phải trả lời những

câu hỏi của ta, cô biết chứ.

- Ngài nghĩ tôi sợ đòn roi? Ngài có thể đánh đập tôi tùy ý, tôi có thể chịu

được!

- Cô sẽ không bị đánh đòn. Tào Can cất tiếng bên cạnh cô. - Có vài điều

từ vấn đề của lão Trần, cô phạm tội đi lang thang bán dâm bất hợp pháp. Cô
sẽ bị khắc lên cả hai gò má.

Cô ta bỗng trở nên nhợt nhạt đi.
- Đừng lo! Tào Can nói thêm một cách ân cần. - Nếu cô đánh nhiều phấn,

vết khắc sẽ không lộ ra. Không nhiều quá đâu mà, một ít thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.