KHỈ VÀ HỔ - Trang 59

cửa hàng trong khu chợ và thẩm vấn chặt chẽ tất cả các chủ quán sẽ phơi bày
mọi việc ra ánh sáng những kẻ đại diện đó là ai. Và qua đó ông có thể tìm ra
ai là kẻ cầm đầu... kẻ mà chính quyền triều đình rất muốn tìm ra! Tào Can
hắng giọng vài lần, nhưng quan tòa Địch dường như không để ý. Mệnh phụ
cũng ngạc nhiên về sự im lặng kéo dài. Bà ta phóng ánh nhìn dò hỏi vào Tào
Can, nhưng người đàn ông gầy chỉ biết lắc đầu.

Cô gái bắt đầu bồn chồn. "Đứng im đấy!", mệnh phụ quát cô. Quan tòa

Địch giật mình nhìn lên, thoát khỏi suy nghĩ chìm đắm. Ông đẩy lại chiếc mũ
và bảo cô Giang nhẹ nhàng:

- Ông Trần đã bị giết đêm qua.
- Ngài nói là bị giết? Cô gái kêu lên. - Lão Trần bị giết sao? Ai đã làm

thế?

- Ta nghĩ cô có thể nói cho chúng ta biết. Quan tòa đáp.
- Ngài tìm thấy ông ấy ở đâu? Cô hỏi căng thẳng.
- Trong một túp lều hoang vắng, trong rừng. Giữa đường lên sườn núi.
Cô đánh nắm đấm nhỏ của mình lên bàn và hét lên với đôi mắt long lanh:
- Tên khốn Lưu đã làm việc đó! Thợ làm bánh sai người của hắn theo dõi

ông ấy, bởi vì lão Trần đã giúp chúng tôi thoát khỏi đám lúc nhúc thối tha của
hắn! Và lão Trần bị rơi vào bẫy! Thằng khốn, thằng khốn thối tha!

Rồi cô gái gục đầu vào tay và vỡ òa với tiếng khóc nức nở.
Quan tòa Địch đợi đến khi cô đã bình tĩnh lại một chút. Ông chỉ vào chén

của cô và khi cô đã uống một chút, ông hỏi:

- Có phải ông Trần, khi gia nhập cùng các ngươi, cũng cắt bỏ đầu ngón

tay trái út không?

Cô cười trong nước mắt.
- Ông ấy cũng muốn thế, nhưng không có can đảm! Tôi không biết đã bao

lần ông ấy đã cố, ông dựng tay trái của mình vào một thân cây và đặt một con
dao phay bên phải, và tôi đứng bên cạnh ông ấy đếm một hai ba! Nhưng ông
ấy lúc nào cũng khiếp sợ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.