KHỈ VÀ HỔ - Trang 6

BUỔI SÁNG CỦA KHỈ

Dành riêng tưởng nhớ tới bạn tốt của tôi, chú vượn Bubu, mất tại Port

Dickson, Malaya, 12 tháng 7 năm 1962.

Địch công đang thưởng thức buổi sáng mùa hè mát mẻ ở thư viện đang

mở cửa được xây dựng dọc theo phía sau Công đường. Ông vừa ăn xong bữa
sáng trong nhà cùng với gia đình, và giờ đang thưởng thức tách trà một mình
ở đó, như đã trở thành thói quen của ông trong suốt năm mà ông phục vụ với

vai trò là quan tòa ở huyện hồ Hàn Nguyên

[1]

. Ông kéo chiếc ghế bành mây

của mình tới gần lan can bằng đá cẩm thạch chạm khắc. Vừa vuốt nhẹ bộ râu
dài đen nhánh, ông ngước lên một cách hài lòng vào hàng cây cao và bụi cây
rậm rạp bao phủ sườn núi sừng sững ngay phía trước thư viện như một bức
tường bảo vệ bằng cây xanh tươi mát. Từ đó phát ra nhiều tiếng ríu rít bận
rộn của các loài chim nhỏ, và tiếng rì rầm của dòng thác phía xa xa. Thật là
một điều đáng tiếc, ông nghĩ, những khoảnh khắc thoải mái hưởng thụ sự yên
bình quá ngắn ngủi. Bây giờ ông sẽ phải đến Công đường ở trước khu tòa án,
và xem xét các công văn mới đến.

Đột nhiên có tiếng lá xào xạc và cành cây gãy. Hai bóng hình lông lá màu

đen xuất hiện vội vã trèo qua những ngọn cây, đánh đu từ cành này sang cành
kia bằng cánh tay dài mảnh của chúng, và để lại một trận mưa lá rơi sau sự
náo động của mình. Quan tòa quan sát những con vượn với một nụ cười. Ông
không bao giờ chán ghét việc chiêm ngưỡng bóng dáng uyển chuyển của
chúng khi chúng di chuyển nhanh nhẹn ngang qua. Dù nhút nhát, những chú
vượn sống trên sườn núi đã trở nên quen với con người đơn độc ngồi đó mỗi
buổi sáng. Đôi khi một trong số chúng sẽ dừng lại trong một khoảnh khắc
ngắn ngủi và khéo léo bắt trái chuối Địch công ném cho chú ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.