KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 158

Lão Đường ngớ người, nhìn chằm chằm ba bọn tôi, cuối cũng cũng

phun ra được một câu: “Tóm lại là sao?”

“Đợi ông đến thôi đó.” Thịt Chó đột nhiên đứng dậy, “Đi, bây giờ

chúng ta đi tìm Chu Tiểu Văn!”

Lão Phó lại kéo cậu ta ngồi xuống lần nữa: “Ông bình tĩnh chút đi, bây

giờ máy giờ rồi? Ông có muốn tìm cô ta thì cũng phải đợi thêm chút nữa! Ít
nhất lúc đó mấy quán bar mới mở của, lúc đó ông hứng đi tìm, bây giờ ông
đi đâu tìm?”

Tuy Thịt Chó vẫn đang rất phẫn nộ, nhưng cũng biết lão Phó nói có lí.

Có câu nói: Manh động là ma quỷ...

Thế là chúng tôi bàn bạc với nhau, gọi nhân viên phục vụ sợ quá đã

chạy mất, gọi đồ ăn và rượu lên!

Tôi, Thịt Chó và lão Phó đều âm ỉ giận dữ, chắc chắn phải uống một

tí, còn lão Đường cũng cần uống một tí cho đỡ sợ, nên bữa ăn mang tiếng
là thanh đạm đã hoàn toàn biến thành bong bóng.

Trong lúc ăn, bọn tôi còn tập trung suy nghĩ, phân tích cao độ động cơ

và lí do Chu Tiểu Văn làm như vậy, chỉ có điều sau khi giở lại một lượt tình
sử của từng thằng cũng không phát hiện ra điểm gì đáng nghi, nên về cơ
bản đã loại trừ khả năng giết người vì tình hay giết người báo thù.

Thế là, chúng tôi hoàn toàn bị Chu Tiểu Văn làm chóng hết cả mặt,

biện pháp duy nhất là tìm được đương sự, vừa dùng lí lẽ, tình cảm, vừa uy
hiếp, vừa dụ dỗ, dúng hình ép cung để cô ta nói ra chân tướng sự thật.

Con người phải học cách tự mình tìm kiếm cho mình một chút hạnh

phúc nhỏ nhoi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.