KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 273

Anh ta còn chưa nói xong đã bị ánh mắt sắp cắn người của tôi bịt

miệng.

Tôi lượn hai vòng quanh nhà, đóng gói bất cứ thứ gì của con gái từ

quần áo, đồ trang sức, đồ trang điểm, thậm chí một chiếc dây buộc tóc mà
Mạt Mạt, Tiểu Khiết, Tiểu Hy, cũng có thể là Yến Tử để lại vào một túi cất
đi. Sắp phải đón Tiểu Văn đến rồi, dù nói thế nào, tôi cũng không muốn để
lại một hình tượng “tay xách nách mang”. Dù thời gian vừa rồi quả thực
nhà tôi chả khác gì trại tập trung của dân tị nạn, nhưng chẳng có một niềm
vui thực tế nào, vì thế mà bị hiểu nhầm thì thật không đáng.

Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa xong, cục lửa lúc nãy bị nhén lên vẫn chưa

tắt, cô nàng Mạt Mạt này đúng là hại chết người mà! Không nói nữa, bật
máy tính mở file ra, hôm nay lâm hạnh em nào đây?... Em này đi!

Đúng lúc này chiếc di động đặt trên bàn máy tính đột ngột réo ầm lên.

Có tin nhắn. Tôi mở ra đọc, là Mạt Mạt.

“Bảo, em đến rồi, anh không cần lo lắng.”

Đến rồi thật chứ? Đến rồi thì tốt, tôi thật sự lo sáng mai cảnh sát đến

tìm tôi hỏi chuyện đây. Không đợi tôi trả lời, tiếng chuông lại vang lên, thế
là không thèm bận tâm đến cái máy tính, tôi tiếp tục nhấn nút đọc, nghe
tiếng kêu nũng nịu trong loa phát ra.

“Bảo, em hy vọng anh có thể hiểu em, em không phải không tin anh,

em chỉ sợ thôi. Em không biết mình có thể thực sự đối diện với anh được
không. Chắc chắn anh rất giận em đúng không?”

Trong máy tính đang kêu hự hự.

“Có lẽ em say thật, em gần như đã quyết tâm rồi, nhưng em vẫn chạy

trốn, vì em không biết làm vậy là đang làm tổn thương chính mình hay làm
tổn thương anh, Bảo, em không thể làm anh tổn thương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.