KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 163

Cuối cùng nàng không đủ sức kêu nữa mà chỉ còn là tiếng rên rỉ. Rồi tiếng
rên cũng không còn, nàng chỉ im lặng, toàn thân rã rời, giống như tình trạng
kiệt sức của một con vật bị kẹt trong bẫy quá lâu.

Không thể thoát ra ngoài cái hốc được, nàng đành tập trung tâm trí vào vài
cái nhúc nhích rất nhỏ để đỡ ê ẩm. Nàng cố cựa quậy hai bàn chân đôi chút,
ngọ nguậy ngón chân cái hoặc từng bộ phận nhỏ của cơ thể. Hai tay nàng
tương đối thoải mái hơn. Nàng cố ấn các đầu ngón tay vào nhau cho đến khi
có thể thay đổi tư thế

bàn tay theo ý muốn. Nàng đếm hàm răng. Nàng nhẩm bài kinh, đánh vần
từng từ một. Nàng sáng tác bài hát về tình trạng co quắp trong hốc. Rồi nàng
hát lên.

Khi trời bắt đầu sáng, nàng lại gào tiếp, biết rằng không thể gào như thế suốt
cả ngày sắp tới được. Nàng 162

Michael Blake không đủ sức. Và khi nghe thấy tiếng vó ngựa phía dưới con
đê, nàng bỗng nghĩ thà chết do bàn tay kẻ nào đó còn hơn là chết trong cái
hốc này.

“Ai cứu tôi với!” Nàng gào lên. “Ai cứu tôi với!”

Nàng nghe thấy tiếng vó ngựa đứng dừng lại. Có tiếng người leo lên sườn
đê, bám vào các tảng đá. Tiếng động dừng lại và một khuôn mặt da đỏ hiện
ra trên miệng hốc. Nàng không thể nhìn vào mặt hắn, nhưng khốn nỗi nàng
không sao quay đầu được. Nàng nhắm mắt lại trước khuôn mặt ngạc nhiên
của người thuộc bộ lạc Comanche.

“Kéo tôi ra với… ông làm ơn,” nàng thì thào.

Nàng chưa kịp nhận ra thì cánh tay lực lưỡng của người lạ đã đưa được nàng
ra ngoài ánh sáng mặt trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.