KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 188

“Giờ em biết những cuốn tiểu thuyết yêu đương có ý gì khi họ nói chàng

cởi quần áo nàng bằng trí não mình.”

Dù nhoẻn miệng cười, mắt cô vẫn ánh lên nỗi sợ. Anh hôn cô, nuốt trọn

đôi môi ngọt ngào khi anh ôm chặt cô trong lòng. Trí não họ quyện vào
trong một điệu múa của lửa bập bùng, nối liền từng giác quan, từng cảm
xúc.

Kết nối giữa họ khép chặt hơn, nhưng trong lúc đó, anh không còn quan

tâm gì nữa. Anh có giây phút này, và có Nikki trong vòng tay. Một khung
cảnh anh đã không có trong một quãng thời gian rất dài.

“Anh cần em,” anh thì thầm và ôm cô chặt hơn, hít căng ngực hương tóc

cô lúc anh cố giữ sự gấp rút đập qua cơ thể, qua tim anh.

“Vậy thì yêu em đi,” cô lẩm nhẩm đáp lại, môi cô rải lửa những nơi chạm

đến.

Điệu múa của tâm trí họ cuồng nhiệt hơn, lửa lớn chỉ chực nổ tung.

Trời ơi, cô thấy thật tuyệt. Làm thế nào anh bỏ đi khỏi những cảm xúc ẩn

dưới sức nóng này? Làm thế nào anh chối bỏ sự hòa hợp của tâm trí họ?
Làm thế nào họ chối bỏ được?

Nikki lùa tay vào mái tóc rối mượt như lụa của anh. “Nhanh nào,

Michael. Yêu em đi. Chuyện ngày mai để ngày mai hãy lo.”

Cho em một đêm không sợ hãi, một đêm để nhớ về khi Jasper biến mất,

và anh bỏ đi. Tim cô nhói đau, nhưng cô mặc kệ. Cô không có thời gian,
không có mong ước gì hơn là đáp lại sức nóng của bàn tay anh, hơi ấm của
ý nghĩ anh. Trời ơi, như thể cô đã biết anh suốt cả đời, đã đáp lại anh suốt
ba trăm năm anh nhắc tới - như thể những cái vuốt ve, nụ hôn và hơi ấm
của anh quan trọng như không khí. Quan trọng như dòng máu đang chảy
trong tim cô và tim anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.