bừng cháy trong vài căn phòng ngay dưới phòng anh thì mọi thứ khác đều
yên lặng.
Anh đi tiếp. Lớp thảm sờn rách không làm tiếng chân anh nhỏ đi. Sàn nhà
kẽo kẹt dưới sức nặng của anh. Ít nhất là Jasper, hay ai đó, vì một lẽ nào đó
mà không thể lén lút lại gần anh. Anh mở cửa phòng và nhanh chóng nhìn
quanh. Mọi thứ vẫn như khi anh đi.
Lấy chai rượu để trong tủ lạnh trước đó, anh tìm cái mở nút và cốc, rồi đi
lại giữa phòng, ngồi xếp bằng trên thảm. Anh thư giản trí óc.
Kết nối ào đến ngay lập tức.
Cậu đã đến nơi an toàn.
Giọng lầm rầm chói tai xộc thẳng vào đầu khiến anh nhăn mặt. Seline
liệu có bao giờ nhận ra sức mạnh tâm giọng của chị không?
Hôm qua. Anh lơ đãng mở chai rượu và rót cho mình một cốc.
Tình hình có tệ như chúng ta nghĩ không?
Michael cố nhớ lại có khi nào tình hình tốt hơn những gì họ phỏng đoán
chứ. Hắn lại dùng trò cũ.
Không hay rồi. Cậu có cần giúp không?
Hình ảnh Jasper và cô người yêu trẻ con của hắn chạy qua tâm trí
Michael cùng với kí ức lộn xộn và hai thây ma còn lại. Bốn tên nguy hiểm
chết người chọi một mình anh. Michael nhíu mày. Nếu là người chơi bạc,
anh biết mình sẽ đặt cược vào bên nào. Và Jasper triệu hồi thêm vài xác
chết...
Kể cả nếu tôi cần, chúng ta có dám liều thêm ai không? Jasper đã giết hai
người của ta, và hắn biết tôi đang ở Lyndhurst. Hắn sẽ tìm kế dự phòng.