Hôm nay Lâm Khinh Ngữ mới biết, thì ra là vị giáo sư già này có ảnh
hưởng với các bạn học như vậy.
Kể cả nhìn bộ dạng uy nghiêm của giáo sư, bây giờ Lâm Khinh Ngữ
vẫn hết sức không vừa lòng với ông ấy.
Lúc trước Tô Dật An dạy môn này, mặc dù hay nhằm vào cô, nhưng
dầu gì Tô Dật An chưa bao giờ lên lớp trễ, dạy học cũng tương đối nghiêm
túc, thái độ với ngành học cũng cực kì chuyên nghiệp, sao có thể xảy ra
tình trạng trễ nửa giờ như vậy......
Cô quay đầu bất mãn nhìn "giáo sư già" vẫn còn đi ở lối đi nhỏ lên
bục giảng một cái, sau đó, ngây ngẩn cả người.
Tại sao......
Trong một đêm "giáo sư già" này biến thành trẻ như vậy? Tại sao dáng
dấp anh ta giống Tô Dật An vậy? Tại sao bước chân cũng mơ hồ lộ ra hơi
thở lạnh lùng sát phạt quyết đoán?
Hơn nữa quan trọng nhất là!
"Giáo sư già" này đi lên bục giảng, thậm chí còn mang theo người
bình giữ nhiệt màu hồng, cũng không đặt lên bàn!
Đây căn bản cũng không phải là giáo sư già!
Lâm Khinh Ngữ vỗ bàn, đột nhiên đứng thẳng lên trong phòng học im
ắng, hạc giữa bầy gà*.
*hạc giữa bầy gà: nổi bần bật
Bạn học ở hai bên sợ hết hồn, sững sờ nhìn cô chằm chằm, chỉ thấy
Lâm Khinh Ngữ nhìn chằm chằm giáo sư trên bục giảng.