KHINH NGỮ - Trang 176

Khinh Ngữ quay đầu lại, đã không tìm thấy được anh rời đi, vì vậy cô ném
ngôi sao năm cánh trên tay xuống.

Lần thứ hai, anh uống nhiều rượu hơn, tửu lượng của anh không tốt,

đã hơi hôn mê, sau đó anh lại gấp một ngôi sao năm cánh, để nhân viên
phục vụ cầm đi đưa cho Lâm Khinh Ngữ.

Lần này Lâm Khinh Ngữ không ném ngôi sao năm cánh, thậm chí cô

đi đến trước mặt anh, dưới ánh đèn lờ mờ trong quán bar, Tô Dật An cúi
đầu, Lâm Khinh Ngữ không nhìn thấy mặt anh, có lẽ cô vốn không định
nghiêm túc nhìn mặt anh.

Cô dùng giọng nói giống như khi cô còn bé, nói vào lỗ tai đang ong

ong của anh: “Tiên sinh.” Giọng của cô trong khách sáo mang theo lạnh
nhạt, “Đây là lần thứ hai ngài đưa thứ này cho tôi nhỉ? Xin lỗi, mỗi ngày tôi
đều rất bận, không rảnh hết lần này đến lần khác đối phó những vật cần xử
lý này, lần sau phiền ngài ném thẳng vào thùng rác được không?”

Nói xong, cô chụp ngôi sao năm cánh lên trên bàn, xoay người rời đi.

Thật gọn gàng dứt khoát.

Tô Dật An nhìn ngôi sao bị ném lại cười rộ lên.

Đúng vậy, bây giờ Lâm Khinh Ngữ không cần ngôi sao năm cánh của

anh, cô chỉ cần tiền.

Đã không thấy bé gái ở trong ký ức của anh, sẽ nói với anh, “Tô Dật

An, anh xem, buổi tối có những vì sao sẽ không có tuyết. Từ nay về sau em
ngày ngày gấp sao cho anh” nữa rồi.

...

Đó là lý do, tại sao anh không châm chích cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.