KHINH NGỮ - Trang 175

Hà.

Tô Dật An đến ngay quán bar Lâm Khinh Ngữ làm.

Lúc đó còn tưởng rằng, có lẽ lan truyền nhầm, có lẽ chỉ là vu oan, dù

sao, có lẽ sau khi chuyện này bị người ta truyền đi, Lâm Khinh Ngữ sẽ nghỉ
làm ở đó.

Nhưng anh nhìn thấy Lâm Khinh Ngữ làm ở đó.

Trong khoa đúng là truyền nhầm rồi, Lâm Khinh Ngữ làm ở quán bar,

nhưng cô không làm chuyện gì hơn. Cô chỉ mặc di ien n#dang# yuklle e#q
quiq on đồng phục âu phục trong quán bar, trang điểm, mang nụ cười nghề
nghiệp, đưa rượu cho mỗi bàn. Cô sẽ thản nhiên nhận tiền boa khách ở bàn
đưa, thỉnh thoảng cũng uống hai ly với khách. Sau đó không có gì khác.
Chỉ có điều...

Mỗi khi thấy Lâm Khinh Ngữ như thế, anh không khỏi tự hỏi, anh trở

lại, ở nơi đã hoàn toàn là đất nước xa lạ với anh, là vì cái gì.

Khóe miệng Lâm Khinh Ngữ mang nụ cười xa lạ lại khách sáo anh

chưa từng quen biết, sau ánh mắt ảm đạm xóa đi là non nớt khờ dại.

Anh không thích thay đổi, không chỉ có không thích hoàn cảnh của

mình thay đổi, càng không thích người bên cạnh thay đổi, thậm chí với sự
thay đổi như vậy, tràn đầy chán ghét và... Sợ hãi.

Anh đi quầy bar hai lần, lần đầu tiên ngồi trong góc, chỗ không thuộc

phạm vi Lâm Khinh Ngữ phụ trách. Anh uống chút rượu, xé bao thuốc lá,
gấp một ngôi sao năm cánh. Để nhân viên phục vụ cầm đi đưa cho Lâm
Khinh Ngữ, sau đó anh đứng dậy rời đi.

Đi ra cửa quán bar, anh quay đầu lại liếc mắt nhìn, nhân viên phục vụ

đang nói chuyện với Lâm Khinh Ngữ, chỉ về phía anh vừa ngồi, Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.