KHINH NGỮ - Trang 251

Nghe giọng điệu này của Lâm Khinh Ngữ, Tô Dật An theo cô đi đến

phòng khách không khỏi nhìn cô. Nói đến, từ khi Lâm Khinh Ngữ biến
thành đàn ông, sau khi đi tới thế giới này, anh cũng rất ít khi nghe cô dùng
giọng lạnh lùng như vậy. Lạnh như một pho tượng.. Anh tới Đại Học A, lần
đầu tiên ngẫu nhiên gặp Lâm Khinh Ngữ, là giọng điệu cự tuyệt khi quyên
tiền.

Trong điện thoại không biết nói gì, biểu tình của Lâm Khinh Ngữ đột

nhiên trở nên chán ghét, cô lạnh lùng nói: "Chuyện của tôi không cần cậu
quan tâm."

Bên kia lại nói tiếp một cậu, Lâm Khinh Ngữ bỗng nhiên cao giọng,

sắc nhọn, chói tai: "Lâm Bân tôi nói cho cậu biết, cậu không cần dùng đến
thủ đoạn tự cho là thông minh để quản lý cuộc sống của tôi! Hổ trợ? Cậu có
thể giúp đỡ cái gì! Cuộc sống của tôi đã bị cậu làm đảo lộn."

"Không phân biệt tốt xấu? Cậu là người tốt sao?"

Bên kia điện thoại có giọng nam thô bạo gào thét cái gì, Lâm Khinh

Ngữ không đợi anh ta nói xong đã lạnh lùng nói: "Tôi cũng không nghĩ
mình có người em như cậu." Cô hung hăng cúp điện thoại, bỏ di động qua
một bên.

Ngồi trên ghế sofa, Lâm Khinh Ngữ bưng kín mặt.

Tô Dật An đứng trước mặt Lâm Khinh Ngữ, lần đầu tiên anh thấy cô

như vậy.. Như một người điên, phẫn nộ, đau thương.

Mới đây, anh biết mẹ của Lâm Khinh Ngữ có phần trọng nam khinh

nữ, nhưng anh không nghĩ tới, quan hệ của Lâm Khinh Ngữ và người nhà,
ác liệt đến độ này.

Cô chưa từng biểu hiện ra bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.