Thorvaldsen khôn ngoan, người đã biến hàng tấn than
bùn vô giá trị thành chất đốt để sản xuất đồ sứ. Vào
những năm 1800, Nữ hoàng Đan Mạch phong nhà
máy thủy tinh này làm người cung cấp chính thức
cho hoàng cung, và Adelgate Glasvaerker, với biểu
tượng đặc biệt vẽ hình hai vòng tròn với một đường
kẻ thẳng bên dưới, vẫn còn thống trị cả Đan Mạch và
Châu Âu. Người điều hành tổ hợp sản xuất đó hiện
nay là ông chủ gia đình, Henrik Thorvaldsen.
Cánh cửa ngôi nhà được một gia nhân mở ra, ông
ta không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy hai người. Điều
này hết sức đáng chú ý, vì khi đó đã là sau nửa đêm
và Thorvaldsen sống cô đơn như một con cú mèo. Họ
được dẫn vào một căn phòng nơi những thanh xà gỗ
sồi, đồ sắt, và những bức chân dung vẽ bằng sơn dầu
gợi lên rõ rệt nơi trú ngụ của một nhà quý tộc. Một
cái bàn dài chiếm gần hết chỗ của sảnh lớn - bốn trăm
năm tuổi, Malone còn nhớ có lần Thorvaldsen đã nói,
thứ gỗ thích màu tối dùng để làm bàn phản ánh một
sự kết thúc đó chỉ có được sau hàng thế kỷ được sử
dụng một cách khôn ngoan. Thorvaldsen ngồi ở một
đầu bàn, một cái bánh cam và một bình samovar bốc
khói đặt trên bàn trước mặt ông.
“Xin mời vào. Mời ngồi.”
Thorvaldsen đứng dậy từ cái ghế một cách có vẻ
hết sức khó nhọc và cố nở một nụ cười. Cái dáng
người lom khom kiểu người bị bệnh viêm khớp của
ông không cao hơn năm feet rưỡi, cái bướu trên lưng
được giấu sau một cái áo khoác kiểu Na Uy ngoại cỡ.
Malone nhận ra một vẻ láu lỉnh trong đôi mắt màu
ghi sáng. Người bạn của anh đang âm mưu một điều
gì đó. Rất rõ ràng.