KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 14

cạnh bàn chân phải và cả hai chân đều bị đính chặt
vào cái cửa bằng một cái đinh duy nhất.

De Molay không thể gào thét được nữa. Imbert

kiểm tra kết quả công việc. “Ít máu. Làm tốt đấy.”
Lão bước lùi lại. “Ông sẽ phải chịu những gì Chúa và
Người Cứu rỗi của chúng ta từng phải chịu. Với một
khác biệt duy nhất.”

Giờ đây De Molay đã hiểu tại sao chúng lại chọn

một cái cửa. Imbert chậm rãi mở cửa, cánh cửa xoay
trên các bản lề, rồi lão lại đóng nó lại.

Người De Molay bị kéo về một phía, rồi phía khác,

đung đưa theo những khớp xương vai trật ra, quay
theo trục những cái đinh. Cơn đau lớn đến mức ông
chưa bao giờ tưởng tượng nổi là có thể.

“Giống như là sự tàn phá ấy,” Imbert nói. “Nơi sự

đau đớn được áp dụng theo từng cấp độ. Cái này
cũng bao hàm một yếu tố về kiểm soát. Tôi có thể
cho phép ông treo ở đó. Tôi có thể đung đưa ông qua
lại. Hoặc tôi có thể làm cái việc mà ông vừa trải qua,
cái tồi tệ hơn cả.”

Thế giới chớp lên rồi tắt vụt, và gần như ông không

thể thở được nữa. Những cơn chuột rút ở tất cả các
cơ. Tim ông đập điên loạn. Mồ hôi túa ra từ da ông
và ông cảm thấy như thể mình đang lên cơn sốt, cơ
thể ông giống như một ngọn lửa sáng lòe.

“Giờ thì ông còn chế nhạo Tòa án Dị giáo nữa

không?” Imbert hỏi.

Ông muốn nói với Imbert rằng ông căm ghét Nhà

thờ vì những gì đang xảy ra ở đây. Một Giáo hoàng
yếu thế bị một tên vua Pháp xấu xa kiểm soát theo
cách nào đó đang phá hỏng tổ chức tôn giáo lớn nhất
mà con người từng biết đến. Mười lăm nghìn giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.