KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 175

“Ông ta sẽ làm cho chúng ta sụp đổ,” một giáo hữu

khác thì thầm.

“Ta đồng ý,” Giám quản nói. “Ông ta tin rằng

chúng ta, bằng cách nào đó, có thể trả thù được cho
các tội lỗi phải gánh chịu trong bảy trăm năm. Ngay
cả khi chúng ta có thể, thì tại sao mới được chứ?
Chúng ta đã sống sót cơ mà.”

“Những người theo ông ta đã gây sức ép rất lớn.

Những ai chống lại ông ta sẽ bị trừng phạt.”

Giám quản biết rằng đó chính là lý do khiến cho ít

người đến sảnh như vậy. “Tổ tiên của chúng ta đã
từng đối mặt với nhiều kẻ thù. Ở Đất Thánh, họ đã
chiến đấu trước Saracen và đã hy sinh anh dũng. Ở
đây, họ đã phải trải qua sự hành hạ của Tòa án Dị
giáo. Trưởng giáo của chúng ta, De Molay, bị thiêu
sống. Công việc của chúng ta là giữ vững lòng tin.”
Những lời yếu ớt, ông biết, nhưng chúng cần được
nói ra.

“De Roquefort muốn có chiến tranh với các kẻ thù

của chúng ta. Một trong số những người đi theo ông
ta đã nói với ta rằng thậm chí ông ta còn có ý định
giật lại vải liệm.”

Ông cau mày. Trước đây đã từng có nhiều người

cực đoan, muốn công khai bày tỏ sự phản đối, nhưng
nhìn chung là các Trưởng giáo đều đủ sức ngăn cản
những quá đà ấy. “Chúng ta phải ngăn chặn ông ta ở
cuộc họp. Rất may là ông ta không thể kiểm soát
được tiến trình bỏ phiếu.”

“Ông ta đã dọa con,” một giáo hữu nói, và sự im

lặng tiếp theo cho thấy nhiều người đồng ý với anh
ta.

Sau một giờ cầu nguyện, Giám quản ra hiệu. Bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.