KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 336

mất vào đó. Sau khi chạy xuống cái cầu thang đá.

Một tia chớp khác lóe lên trên nền trời. Gã quệt

nước mưa ra khỏi mắt và dừng lại. Rồi gã nhìn thấy
cô ta.

Không phải phía dưới, mà đã ở phía trên, chạy về

phía trụ cầu thứ tư, dẫn thẳng xuống sông Rhône vì
không còn chỗ nào khác để đi, vì những đoạn cầu ở
phía bờ bên kia đã bị phá mất từ ba trăm năm trước
đây. Rõ ràng là cô ta đã chạy vòng xuống phía dưới
này để không cho gã bắn được mình từ phía sau.

Gã chạy vòng quanh nhà thờ và lao về phía cô ta.

Gã không muốn bắn. Gã cần bắt sống cô ta. Thậm chí
còn quan trọng hơn, gã cần những gì mà cô ta đang
cầm. Cho nên gã chỉ bắn sang bên trái, vào chân cô
ta.

Cô ta dừng lại và quay đầu nhìn về phía gã. Gã

chạy về phía trước, khẩu súng giơ lên.

Cô ta đứng ở cuối đoạn cầu thứ tư, chỉ có bóng tối

và nước ở phía sau lưng. Một tiếng sấm vang lên. Gió
thổi ầm ào. Mưa rơi đầy trên mặt gã.

“Cô là ai?” Gã hỏi.
Cô ta mặc một bộ quần áo sát người màu đen rất

hợp với làn da tối màu của mình. Cô ta cao và khỏe
khoắn, đầu đội một cái mũ bó, chỉ còn khuôn mặt lộ
ra ngoài. Cô ta cầm một khẩu súng ở tay trái, một cái
túi mua đồ bằng nhựa cầm ở tay bên kia. Cô ta chìa
cái túi về phía sông.

“Đừng có nhanh thế chứ,” cô ta nói.
“Tôi hoàn toàn có thể bắn cô luôn.”
“Hai lý do khiến ông sẽ không làm điều đó.”
“Tôi đang nghe đây.”
“Thứ nhất, cái túi sẽ rơi xuống sông và những gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.