KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 491

nói gì nhỉ? ‘Đàn bà là đàn bà thôi.'

Gã tiếp tục bước đi. Mùi nằng nặng của lạch nước

và những cành cây khiến trí tưởng tượng của gã được
kích hoạt, và gã gần như có thể nghe thấy những
tiếng chân ngựa từng có thời phi trên đám rêu và hoa
mềm mại này. Gã thử lắng nghe một âm thanh nào
đó, nhưng tiếng những con cào cào đã vang lên phá
vỡ sự tưởng tượng đó. Gã đã tưởng là sẽ gặp phải các
thiết bị theo dõi điện tử, nhưng cho đến lúc này gã
chưa thấy gì hết. Gã tiếp tục bước đi dưới tán những
cây thông cao, đi sâu hơn vào lối đi phủ bóng cây,
hướng khu rừng. Gã bắt đầu toát mồ hôi. Phía trên
đầu gã, những mảnh đá bị gió thổi tung lên kêu lạo
xạo.

Các giáo hữu đã từng là những thầy tu chiến binh.

Gã thích cái từ đó.

Chính thánh Bernard De Clairvaux cũng từng nói

rằng sự tồn tại của các Hiệp sĩ Đền thờ dựa vào việc
giết chết những kẻ không theo đạo Cơ đốc. Cả việc
giết người khác và nhận về cái chết, khi đó là để
phụng sự Chúa, đều không phải là tội ác, mà xứng
đáng với những tưởng thưởng đầy vinh quang. Người
lính của Christ giết người khác trong sự bằng an và
chết đi còn bằng an hơn nữa. Anh ta hứng chịu mũi
gươm vì có một lý tưởng dẫn đường. Anh ta là công
cụ của Chúa trong việc trừng phạt những kẻ làm điều
xấu và để bảo vệ cái đúng. Khi anh ta giết những kẻ
làm điềm xấu thì việc đó không phải là tội giết người,
mà được coi là người thực thi mệnh lệnh của Chúa.

Gã biết rất rõ những câu đó. Chúng được dạy cho

tất cả những người mới nhập đạo. Gã đã nhắc đi nhắc
lại chúng trong đầu khi chứng kiến cái chết của Lars

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.