trang cho đến chỗ vẽ bản mật mã. “Cái này thì sao?
Có đúng không?”
“Tôi không thể biết được. Lars không bao giờ nói
với tôi liệu ông ấy đã tìm ra chìa khóa giải mã nó hay
chưa.”
Gã băn khoăn. “Ông đang nói quyển nhật ký này là
vô dụng à?”
“Điều mà tôi đang nói là trong đó có nhiều sai lầm.
Thậm chí một số chỗ chép ra từ nhật ký của chính
Saunière cũng sai. Cách đây ít lâu chính tôi đã đọc
chúng.”
De Roquefort bối rối. Chuyện gì đang xảy ra thế
này? Gã nhớ đến cái ngày cuối cùng của Lars Nelle,
về điều mà tay người Mỹ đó đã nói với gã.
“Ông sẽ không tìm được gì đâu, ngay cả khi nó
nằm ngay trước mặt ông."
Đứng trong đám cây, gã bực bội với thái độ của
Nelle nhưng ngưỡng mộ sự can đảm của ông ta -
trong khi nhìn một sợi dây buộc vào cổ của ông già.
Vài phút trước, gã đã nhìn thấy tay người Mỹ buộc
sợi dây vào một thanh chắn cầu, rồi thắt nút. Sau đó
Nelle đã nhảy lên bức tường đá và nhìn xuống dòng
sông tối đen phía dưới.
Gã đã đi theo Nelle cả ngày, tự hỏi không biết ông
ta sẽ làm gì ở vùng núi cao Pyrénées này. Ngôi làng
gần đó không có gì liên quan đến cả Rennes le
Château lẫn các nghiên cứu được biết đến của Lars
Nelle. Lúc này đã khoảng nửa đêm và bóng tối bao
phủ lấy toàn bộ cảnh vật xung quanh họ. Chỉ tiếng
sóng nước vỗ ì oạp phía dưới cầu khuấy động sự im
lìm của những ngọn núi.
Gã bước từ đám lá cây đang nấp xuống đường và