KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 552

không hạnh phúc. Ông ấy đến đây để tìm kiếm nhưng
thật đáng buồn là không tìm được gì cả. Điều đó làm
ông ấy bực tức. Khi nghe nói rằng ông ấy đã tự định
đoạt cuộc đời mình, tôi không thấy ngạc nhiên đâu.
Trên cõi đời này, ông ấy không có được sự bằng an.”

“Ông ấy nói cho cha tất cả những chuyện đó à?”
“Nhiều lần.”
“Tại sao cha lại nói dối tôi rằng cha chưa bao giờ

nghe thấy cái tên Bérenger Saunière?”

“Tôi không nói dối. Tôi chưa bao giờ nghe thấy cái

tên đó.”

“Bố tôi chưa bao giờ nói đến ông ấy?”
“Chưa một lần nào.”
Lại thêm một câu đố hiện ra trước anh, cũng gây

bực bội và tức tối giống như là Geoffrey, lúc đó đang
bước trở lại chỗ họ. Nhà thờ này rõ ràng không chứa
đựng câu trả lời nào, cho nên anh hỏi, “Về tu viện
của Hildemar, nơi trước đó là lâu đài rồi được hiến
cho Agulous vào thế kỷ thứ mười thì sao? Còn lại gì
không?”

“Ồ, có chứ. Vẫn còn đống đổ nát. Trên núi ấy.

Không xa lắm đâu.”

“Đó không còn là một tu viện nữa à?”
“Tất nhiên là không rồi. Nó không còn là tu viện từ

ba trăm năm nay rồi.”

“Bố tôi có bao giờ nói đến nó không?”
“Ông ấy đã đến đó nhiều lần, nhưng không tìm

được gì. Điều ở đó càng khiến cho ông ấy thấy tức
tối.”

Họ cần phải đi. Nhưng trước đó anh cần phải biết

một điều.

“Ai sở hữu đống đổ nát của tu viện?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.