KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 572

phép công việc phát triển mạnh mẽ trên khắp lãnh thổ
của đạo Cơ đốc - tất nhiên là mọi cái đó đều chỉ được
thực hiện sau khi đã trả phí.

“Các thứ đồ vật mà chúng ta giữ,” viên thủ quỹ nói,

“đều biến mất vào thời Thanh Trừng. Giấy tờ kiểm kê
nằm cùng với các loại giấy tờ lưu trữ của chúng ta
cũng đã biến mất. Vậy nên không có cách nào để ước
lượng được những cái đó. Nhưng hoàn toàn có thể
nói rằng tổng số tài sản phải lên đến hàng tỉ euro hiện
nay.”

Gã biết chuyện những cỗ xe đi về phía Nam, do các

giáo hữu được lựa chọn hộ tống, và chỉ huy là Gilbert
De Blanchefort, người đã nhận được lệnh không
được phép tiết lộ cho ai về nơi cất giấu, và sau đó
phải đảm bảo rằng những gì ông ta biết sẽ được
truyền lại cho những người khác theo một cách thích
hợp nhất. De Blanchefort đã hoàn thành sứ mệnh của
mình. Bảy trăm năm đã trôi qua, và cho đến giờ đó
vẫn còn là một điều bí mật.

Có cái gì quý giá đến mức Jacques De Molay phải

ra lệnh việc tẩu tán đó một cách cẩn thận đến vậy?
Gã đã tự hỏi câu trả lời cho câu hỏi đó suốt ba mươi
năm nay.

Điện thoại trong túi gã rung lên, khiến gã giật nảy

mình. Cuối cùng nó cũng đến.

“Có chuyện gì vậy, thưa Trưởng giáo?” Viên thủ

quỹ hỏi.

Gã đã trấn tĩnh lại. “Giờ thì con đi ra đi.”
Ông ta đứng dậy, cúi người chào, rồi đi ra. De

Roquefort vội mở điện thoại và nói, “Tôi hy vọng
rằng sẽ không lãng phí thời gian.”

“Làm thế nào mà sự thật có thể là một sự lãng phí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.