KHO BÁU CỦA HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 310

chúng được mở ra.

Tay giáo hữu được sai vào bên trong ra khỏi nhà thờ và tiến về phía gã.
“Họ không có ở trong đó,” gã đàn ông nói.
“Con muốn nói gì?”
“Con đã tìm khắp gian chính, phòng để đồ thánh, các phòng xưng tội.

Họ không có ở trong đó.”

Gã không muốn nghe thấy điều đó. “Không có lối thoát nào khác mà.”
“Thưa Trưởng giáo, họ không có ở trong đó.”
Gã nhìn chằm chằm vào nhà thờ. Tâm trí gã rối loạn với những suy

đoán. Rồi câu trả lời trở nên rõ ràng.

“Vào đi,” gã nói. “Ta biết chính xác chúng ở đâu rồi.”

***

Stephanie lắng nghe Royce Claridon nói, không phải như một người vợ

và một người mẹ đang thực hiện một sứ mệnh quan trọng cho gia đình
mình, mà với tư cách lãnh đạo một cơ quan bí mật của chính phủ thường
ngày phải làm việc với các vấn đề gián điệp và phản gián. Có cái gì đó
không ổn. Sự xuất hiện đột ngột của Claridon rất đáng nghi ngờ. Bà biết
không nhiều về Raymond De Roquefort, nhưng cũng đủ để hiểu rằng hoặc
Claridon đã được gã cho phép trốn thoát hoặc, tệ hại hơn, rất có thể lão già
nhỏ bé tính tình cáu kỉnh đó đã đứng về phe kẻ thù. Dù là như thế nào đi
nữa bà cũng sẽ phải trông chừng lời nói của mình. Cả Geoffrey có vẻ như
cũng đã cảm thấy điều gì đó vì anh hỏi lão già người Pháp rất ít - rất ít so
với những gì người ta thường dành cho một người vừa sống sót qua một
tình huống sống còn.

“Có phải người phụ nữ đêm hôm qua ở cung điện là Cassiopeia Vitt -

Ingénieur trong bức thư gửi Ernst Scoville có nói đến không?” Bà hỏi.

“Tôi nghĩ vậy. Một nữ quỷ.”
“Có vẻ như là cô ta đã cứu sống tất cả chúng ta đấy.”
“Thế nào cơ? Cô ta đã can thiệp, như đã từng làm với Lars.”
“Ông còn sống lúc này là nhờ sự can thiệp của cô ta đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.