LỜI CẢM ƠN
Tôi đã hết sức may mắn. Nhóm đồng sự từng trợ sức cho tôi viết cuốn
tiểu thuyết đầu tiên, Căn Phòng Hổ Phách, năm 2003, vẫn tiếp tục làm việc
cùng nhau. Rất ít nhà văn được hưởng sự xa xỉ đó. Vì vậy, thêm một lần
nữa, xin gửi rất nhiều lời cảm ơn đến họ, theo thứ tự sau đây. Trước hết,
Pam Ahearn, đại diện của tôi, người đã đặt lòng tin ngay từ khởi đầu. Sau
đó là những con người tuyệt vời ở nhà xuất bản Random House: Gina
Centrello, một nhà xuất bản đặc biệt; Mark Tavani, một biên tập viên khôn
ngoan hơn nhiều so với tuổi của anh (và đồng thời là một người bạn lớn);
Ingrid Powell, người lúc nào cũng có thể trông đợi; Cindy Murray, người
đã vô cùng nỗ lực để tôi được báo chí đánh giá tốt (điều đó tự thân đã là
một sứ mệnh); Kim Hovey, người có kỹ năng và độ chính xác về kinh
doanh giống như một bác sĩ phẫu thuật; Beck Stvan, nghệ sĩ đầy tài năng đã
tạo ra một bìa sách tuyệt đẹp; Laura Jorstad, một biên tập viên có đôi mắt
đại bàng giúp tôi đi đúng đường; Crystal Velasquez, người phụ trách phát
hành biết cách làm cho hàng hóa mỗi ngày vận hành một cách chuẩn mực;
Carole Lowenstein, người thêm lần nữa lại giúp những trang viết của tôi
được tỏa sáng; và cuối cùng là lời cảm ơn dành cho tất cả các nhân viên của
bộ phận Quảng bá và Bán sách - không gì có thể hoàn thành nếu thiếu
những nỗ lực lớn của họ.
Một lời cảm ơn đặc biệt đối với một trong số “các cô gái,” Daiva
Woodworth, người đã đặt tên cho nhân vật Cotton Malone. Nhưng tôi cũng
không thể quên “hai cô gái khác” của mình, Nancy Pridgen và Fran
Downing. Cảm hứng từ cả ba người mỗi ngày đều hiện diện ở bên tôi.
Một lưu ý mang tính cá nhân. Con gái Elizabeth của tôi (đang lớn nhanh
như thổi) ngày nào cũng mang lại niềm vui cho những vật lộn và thử
nghiệm khó tin nổi trong suốt quá trình làm ra cuốn sách này. Con gái tôi là
một kho báu đích thực.