KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 70

Anh ngồi trên sô pha, dùng laptop thiết kế phần mềm mới, nghe tiếng

động của cô, bèn ngẩng đầu:“Vẫn còn sớm lắm, em cứ ngủ thêm đi.”

“Không cần.” Mục Táp lắc đầu,“Lát tỉnh đầu sẽ khó chịu lắm.”

Cô đi qua, đứng cạnh anh, ghé mắt nhìn những kí hiệu trên màn hình

laptop, nở nụ cười:“ Thiết kế của anh nhìn cao siêu qua, em xem mà chẳng
hiểu tẹo nào.”

Mười ngón tay anh lả lướt trên bàn phím, từng thao tác nối tiếp, trông

thật tao nhã, giọng nói anh nhẹ bẫng:“Mỗi nghề đều có chuyên môn riêng
của nó, em xem không hiểu là bình thường.”

Mục Táp gật đầu.

“Bữa nào anh dẫn em đi tham quan công ty nhé?” Anh đưa ra lời mời.

“Được ạ.” Mục Táp biết anh làm trong một công ty internet ở thành H,

tuy nhiên cô không biết rõ chức vị của anh

Anh dừng động tác, nghiêng người, tay sờ đầu cô, tỏ vẻ cho phép cô

ngồi cạnh mình, rồi tiếp tục công việc còn dang dở.

Mục Táp chăm chú nhìn sườn mặt anh, phát giác thần thái khi anh

nghiêm túc tập trung làm việc cực kì thu hút. Đặc biệt trí tuệ của anh khiến
người khác ngưỡng mộ. Hằng ngày phải đối mặt với đống số liệu phức tạp,
khô khan, vậy mà anh vẫn xử lí thành thạo, giải quyết đâu vào đấy.

Cô vắt một tay lên thành sô pha, khẽ nghiêng thân mình, lặng thinh

ngắm nhìn sườn mặt tuấn tú của anh, còn có…mắt phượng mày cong, đôi
môi mỏng…tất cả đều thuộc về anh.

Hôm nay, lúc Mục Táp ra về, Tống Vực sực nhớ điều gì, vội vàng lấy

một tấm thẻ từ trong ví đưa cho cô:“Em cầm đi, mật mã là xxxxxx”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.