KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 73

Mục Táp đẩy cửa đi vào, thấy Cảnh Chí Sâm đang ngửa đầu, toàn bộ

thân mình dựa vào ghế da, khẽ nhắm mắt nghỉ ngơi. Ngón tay anh ta gõ gõ
trên đùi, ánh sáng ngoài cửa sổ phủ lên người anh ta một lớp màu vàng
nhạt, thoạt nhìn như một bức tranh nghệ thuật. Nghe tiếng bước chân cô,
anh ta chậm chạp mở mắt, ngồi thẳng người, hai tay đặt ngay ngắn trên
bàn, nhìn cô mỉm cười:“Em đến rồi? Hôm nay tiết trời oi quá, em khát
không, trong tủ lạnh có nước ép đấy.”

“Không cần” Mục Táp nói thẳng,”Tôi không rãnh, phiền anh trả đồ

cho tôi.”

Cảnh Chí Sâm khẽ nhếch mép, khoé miệng tạo thành đường cong

thâm hiểm. Anh ta đứng dậy, xắn tay áo, đi đến tủ lạnh: “Làm gì mà gấp
thế. Uống một ly nước sẽ không tốn bao nhiêu thời gian của em đâu”

“Cảnh Chí Sâm, tôi đã nói tôi không rãnh.” Mục Táp cất cao

giọng,“Đồ của tôi đâu?”

Cảnh Chí Sâm vẫn đủng đỉnh mở cửa tủ lạnh, lấy hai chai nước uống,

xoay người tới chỗ Mục Táp, cười nói:“Cơn tức không nhỏ nhỉ. Nước lê sẽ
giúp em hạ hoả đấy.”

Mục Táp không nhận.

Cảnh Chí Sâm nhíu mày, đặt hai chai nước xuống bàn thuỷ tinh. Sau

đó anh ta khoanh tay trước ngực, nhìn vẻ mặt cảnh giác của Mục Táp,
không nhịn nổi thở dài thườn thượt “Chẳng nhẽ em định tránh né anh cả
đời à? Em chán ghét anh đến nỗi dự định không bao giờ nói chuyện với anh
nữa sao?” Ánh mắt anh ta dò xét khắp khuôn mặt Mục Táp, tiếp tục
hỏi,“Em vẫn để bụng chuyện anh giấu giếm mối quan hệ của anh và Mục
Kiều, đúng không?”

“Bây giờ nói mấy chuyện này, anh không thấy vô ích hả?” Mục Táp

nói,“Về sau, anh cứ đi con đường riêng của anh, đường tôi tôi tự đi. Chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.