KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 175

"Uống rượu ai lại văn nhã như vậy." Ta nói cho Vương Lang, xách bình

nhỏ lên làm mẫu cho hắn xem."Đương nhiên là phải uống cả bình mới
thoải mái nha."

"Thoải mái, thoải mái, cả đời nàng cũng chỉ muốn một cái thoải mái."

Vương Lang vừa nói, vừa đoạt bình rượu trong tay ta.

Ta bỗng nhiên nhớ tới, lúc ta lần đầu tiên uống rượu, lời Vương Lang

quở trách ta.

Khi đó ta mười ba tuổi, lần đầu tiên uống rượu, uống là Nữ Nhi Hồng

Thiệu Hưng, rượu vàng cũng không bên trên, uống như uống mật ong vậy,
ta uống một chung lại một chung, Vương Lang và Vương Lung đều bảo ta
đừng uống nữa d/d LQĐ. Nhưng ta không nghe, bởi vì... cảm giác sau khi
say rượu là cực kỳ thoải mái.

Ngày đó là ngày giỗ trăm ngày của cô cô ta, cũng là ngày giỗ trăm ngày

của cha mẹ ta.

Ta bỗng nhiên cảm thương tâm, đẩy Vương Lang đi, "Ta muốn uống, để

cho ta uống."

Đột nhiên, trên người ta lành lạnh, dường như có giọt nước mưa rơi đến

trên người, ta cúi đầu nhìn, mới phát hiện Vương Lang đã hơi nghiêng bình
rượu, mặc cho rượu thơm chảy theo đầu vai ta đi xuống, chậm rãi chảy
thành dòng, ẩm ướt áo lụa của ta.

Tất cả thương tâm không cánh mà bay, ta nuốt một ngụm nước bọt, nghe

nhịp tim của mình đột nhiên gia tốc, vội vàng che ngực, mặc cho huyết
mạch sôi sục, máu gia tốc dâng trào.

Giữa lúc hoảng hốt, ta quay về tới mùa đông năm mười ba tuổi, Vương

Lang làm sao cũng không quản nổi ta, đành mặc cho ta uống xong ba bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.