KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 322

với tính tình của người nào đó, nếu lấy được sự cho phép của người, sợ
không phải tất cả rượu mời Nguyên Vương điện hạ, sẽ tới tìm người sao?"

Ta cũng cho là như vậy!

Tuy rằng ta và Mạch Tuệ Nhi không được xem là bằng hữu tốt, nhưng

nói thế nào, ngày trước cũng chung đụng hòa hòa khí khí, nàng vẫn rất để ý
đến lý do quyết liệt năm đó của chúng ta. Mà ta, tuy rằng có rất nhiều tật
xấu, nhưng nói là làm, điểm này vẫn làm được. Đồng ý phải nói cho
nàng...... Tuy rằng sẽ tìm mọi cách trốn tránh, nhưng nếu nàng có thể bắt
được ta... cuối cùng ta cũng sẽ phải khuất phục.

Cho nên ngày nay ta đều giống như chim sợ cành cong vậy, bất cứ lúc

nào bất cứ nơi đâu, trong suy nghĩ vừa nghe thấy năm chữ ‘Nguyên Vương
phi tới chơi’ này, liền nhảy dựng lên chạy trốn vào bên hồ Thái Dịch.
Không ngờ chuẩn bị một ngày, Vạn Tuệ hoàn toàn không tới, không những
như thế, ngay cả chỗ ở nàng cũng không bước ra nửa bước, ngược lại sáng
sớm, Nguyên Vương bỏ chạy đến Thụy Khánh cung thỉnh an hoàng
thượng. Lúc ta và thái tử đến nơi, hắn đều đã thỉnh an xong lại chạy đến
Binh bộ lắc lư.

Chỉ là, cũng bởi vì Nguyên Vương hoàn toàn không vào Trọng Phương

cung, nên khi chúng ta đi thỉnh an Hoàng Qúy Phi, sắc mặt lão nhân gia bà
không được tốt, khiến cho ta không khỏi âm thầm vui lên: Nguyên Vương
này, có lúc thật sự rất đáng yêu. Tuy rằng hắn vẫn nhìn chằm chằm vị trí
Thái tử, nhưng ta cũng không vì vậy mà ghét hắn.

"Haiz." Tiện thể u buồn cảm khái với Liễu Diệp Nhi."Ta đã chuẩn bị cả

một ngày, dự định Mạch Tuệ Nhi vừa vào nhà, ta sẽ chạy trốn tới Triêu
Dương cung, để ngươi tới đối phó với nàng ấy. Không ngờ vậy mà nàng ấy
lại không tới, trong lòng ta ngược lại trống trải."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.