KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 424

Cho nên ta không thể làm gì khác hơn là tìm qua loa vài cái cớ lấy lệ với

Liễu Chiêu huấn.

"Ngươi đừng nhìn gương mặt bên ngoài của Vương Lang có vẻ hiền

lành, kỳ thực lại vụng trộm thèm muốn Trịnh Bảo lâm." Ta nói với Liễu
Chiêu huấn: "Ta đã bắt gặp hắn nhiều lần nhìn bóng lưng Trịnh Bảo lâm mà
chảy nước miếng. . . . . ."

Giống như đang bôi đen hình thượng của Vương Lang, vừa nói, trong

lòng ta vừa không khỏi âm thầm vì Vương lang mà lau nước mắt: kể từ
năm mười tuổi, ta đã rất ít nói xấu sau lưng hắn.

Liễu Chiêu huấn nửa tin nửa ngờ, nhưng thái độ cuối cùng cũng mềm

mại hơn. "Ngài tuyệt đối đừng nói cho ta biết, sau khi vật ngã Mã Tài tử,
ngài lại nhìn trúng Trịnh Bảo lâm, muốn đuổi nàng ấy ra khỏi vòng lẩn
quẩn này. . . . . . Tiếp sau đó sẽ là người nào, Lý Thục viện hay là Khương
Lương đệ? Nương nương, Thái tử gia chính là Thái Tử Gia, vật ngã một, sẽ
lại có thêm một, nếu đúng là Ngài nghĩ như vậy, Đông cung có thể sẽ
không có một ngày yên tĩnh!"

Không có một ngày yên tĩnh thì không có một ngày yên tĩnh, ta sẽ sợ

sao? Ta khịt mũi khinh thường, định nói vài lời cứng rắn, nhưng khi nhìn
thấy diện mạo hung dữ của Liễu Chiêu huấn, liền lập tức xìu xuống .

"Ta không có nghĩ như vậy." Ta ngập ngừng nói: "Ta hiền huệ lắm, ngươi

cứ chờ xem đi, nếu đến cuối năm nay ta vẫn không mang thai, ta nhất định
sẽ để cho Vương Lang nạp người mới -- sẽ không cần các ngươi thúc
giục!"

Vẻ mặt Liễu Chiêu huấn lập tức trở nên nhu hòa, nàng ấy giữ chặt tay ta,

muốn nói điều gì đó, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ thở dài thườn thượt,
trên gương mặt bánh bao một nếp nhăn cũng không có.

Ta biết ngay những lời nói thương cảm có thể lừa được nàng ấy mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.