KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 480

Mà Vương Lang đâu, ta nghĩ phương diện này của hắn cũng là nam nhân

bình thường, từ hành vi của hắn, thật ra thì không chừng hắn so với ca ca ta
còn sắc hơn…

Hắn còn có một chỗ tốt, chính là bình thường không nói dối ta, nhiều

nhất chính là giữ yên lặng.

Cho nên lúc hắn giữ im lặng, ta đã cười khanh khách: “Vương Lang

ngốc, chẳng lẽ chàng đã muốn ta năm năm?”

Nói chuyện với hắn, giọng điệu của ta rất ít khi cao cao tại thượng như

vậy, trên cao nhìn xuống như thương hại, ưu việt như vậy.

Hình như hắn bị vui mừng của ta khiêu khích, lật người đè ta dưới thân.

“Nàng muốn biết?” Hắn nhẹ giọng hỏi bên tai ta.

Vương Lang luôn luôn rất lạnh, vẻ mặt lạnh, lời nói lạnh, thậm chí nhiệt

độ trên người cũng thấm hơn người khác.

Nhưng bây giờ hắn là lửa nóng, thở mạnh bên tai ta, đè ép thân thể của

ta, thậm chí là ánh mắt, rõ ràng dưới mắt tối đen, ánh mắt của hắn vẫn rơi
xuống mặt ta, không dấu vết, hắn nói: “Đúng, mấy năm nay lúc vui mừng,
ta vẫn nghĩ đến nàng. Nghĩ đến nàng không biết chút nào, thanh bạch của
nàng đã bị ta phá hư, xuyên qua y phục của nàng, ta thấy được cả người
nàng, nhưng nàng lại không có cảm giác. Ta nghĩ xem như tương lai nàng
gả cho người khác, thuỷ chung thanh bạch của nàng cũng bị ta phá huỷ, ta
nghĩ chỉ sợ cả đời nàng cũng sẽ không hiểu, tình cảnh lúc ấy ý vị thế nào.
Nàng căn bản không biết, vẫn chạy tới chạy lui trước mặt ta, vừa nháo
muốn uống rượu, vừa nháo muốn leo cây, không biết dã nha đầu này lúc
nào mới lớn lên…”

“Dù là bây giờ, ta cũng thường nghĩ, có lúc chỉ nhìn nàng, ta đều cứng

rắn đến phát đau. Nàng mặc nữ trang duyên dáng mặn mà thế này, nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.