KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 602

Vương Lang cũng vừa đi ra khỏi tịnh phòng, trên tay cầm sẵn thường

phục, nhìn ta tới thì nhướng mày nói khẽ: “Không phải nàng đến để chịu tội
chứ?” Giọng của hắn bức sự nhẫn nại của ta đến hạn cưới, ta liếc mắt:
“Không tìm ra từ gì để khen chàng, là do người làm phu quân như chàng
không đúng! Không biết tỉnh lại còn bảo ta chịu tội? —— Vương Lang
thối!”

Vừa nói, vừa làm bộ muốn cắn hắn. Thấy hắn vẫn ung dung thì lại không

cắn mà nói: “Chỉ biết bắt nạt ta, hừ!”

Vương Lang xoa xoa cánh tay, vẻ mặt cổ quái, hắn thản nhiên nói: “Phải

rồi, ta xấu nhất, chỉ biết bắt nạt nàng!”

Trước kia hắn nói lời này, thật ra là ngọt ngào, khác với hôm nay, câu nói

thấm dẫm vị chua. Ta lại khẳng định lần nữa, dù hắn che dấu khá lắm,
nhưng mà thực ra là đổ bình dấm chua. Hắn rất chú ý đến ta và Vương
Lung.

Còn chưa kịp vui mừng thì ta lại nghĩ: Thật ra đâu phải ta không biết

những nam tử khác, vì sao Vương Lang lại để ý Vương Lung như vậy?

Đáp án đương nhiên rất rõ ràng: Hắn sớm biết Vương Lung có ý với ta.

Suy nghĩ sâu hơn một chút, lúc ta ở bên ngoài hòn non bộ, lúc hắn và

Vương Lung nói chuyện với nhau, dường như còn giấu diếm rất nhiều, đến
bây giờ ta mới tỉnh táo nghĩ lại.

Nhưng mà ta cũng đâu phải Vương Lang, ta không thể coi như không có

gì vùi nó đi, thậm chí ngay cả chút vui vẻ cũng không, chỉ cảm thấy có gì
đó tức giận dâng lên từ đáy lòng, không nhịn được mà ta chất vấn Vương
Lang: “Chàng biết Vương Lung… Vương Lung thích ta?”

Dù Vương Lang gạt ta rất nhiều việc, nhưng hắn chưa từng làm được

một điều, đó là quen nói dối ta, Ta biết rõ hắn sẽ không lừa ta, đối mặt với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.