KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 600

Ta từng khờ dại cho rằng, tình nghĩa giữa thân nhân có thể che đậy được

sự thật xấu xí, có thể đè xuống một ván cờ phức tạp, một chữ tình gần như
có thể làm mọi chuyện thuận lợi. Nhưng dần dần ta hiểu được, nhiều khi
trước chính trị, bỏ đi một chữ tình đều tốt cho bất cứ ai.

Vào lúc này, ít nhiều ta cũng hiểu được tâm tình của Vương Lang khi

năm đó không muốn ta làm Thái tử phi.

Khi ta nghĩ ‘Rời xa cuộc phân tranh ngôi vị hoàng đế, chẳng những tốt

cho Thái tử mà còn tốt với hắn’, sẽ coi Vương Lung là một mối uy hiếp
tiềm ẩn, nếu là Tô Thế Noãn ở quá khứ đã phiền chết rồi.Nhưng Vương
Lung nói không sai, lúc còn sống, ai có thể vĩnh viễn giữ một trái tim trẻ
con? Ta hỏi chị dâu ta: “Tẩu cảm thấy Lưu Thúy sẽ không thích chân biểu
ca sao? Không phải chứ? Không phải ta khoe khoang chứ biểu ca ta là nhân
tài cỡ nào tẩu cũng thấy. Ngoài việc đi lại không tiện thì văn chương rất
giỏi, lại ôn nhuận như ngọc…”

Khen Vương Lung vài câu, ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Xem lại thì Liễu chiêu huấn đang nhìn ta cười như không cười, dường

như đang thưởng thức ta như kiến chui vào rọ. Chị dâu ta thì không biết vì
sao lại nhặt đũa lên, vừa cười vừa ăn, vừa nhìn ta lại nhìn Vương Lang.

Thái tử gia thì sao, vẻ mặt bình tĩnh nhìn cái chén trước mặt ngẩn người,

dường như… cũng khoongc só phản ứng gì đặc biệt với những gì ta nói.

… Đúng vậy, nhưng mà không hiểu sao từ người hắn lại tỏa ra khí lạnh,

khiến cả không khí trong điện cũng lạnh mất mấy phần, thậm chí cả chén
canh nóng của ta cũng bị nguội mất,

Ta nhanh chóng nói vòng vo: “Mặc dù kém Lục ca nhà chúng ta, ừm,

ngọc thụ lâm phong, anh minh thần võ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.